Vài tuần du lịch phương xa <br>
Trong tôi, nỗi nhớ Biên Hòa chông chênh <br>
Nhớ trăng nghiêng dáng cầu Ghềnh <br>
Sông chia hai ngả mà thành cù lao...
Vài tuần du lịch phương xa
Trong tôi, nỗi nhớ Biên Hòa chông chênh
Nhớ trăng nghiêng dáng cầu Ghềnh
Sông chia hai ngả mà thành cù lao...
Thuyền ghe sóng nước dạt dào
Triền sông gió thổi nôn nao chiều buồn
Phố phường sau trận mưa tuôn
Nắng hong má đỏ, tóc vương bềnh bồng.
Nhớ mùa lễ hội Bửu Long
Dâng hương Văn miếu cảm lòng người xưa
Một thời ngựa hí gươm khua
Người đi mở cõi nắng mưa dãi dầu!
Nhớ tuần tháng bảy mùa ngâu
Cùng em dạo bước qua cầu Hóa An
Trời trăng sông nước mênh mang
Ai đem điệu Lý vắt ngang hồn người...
Văn miếu Trấn Biên. |
Tinh mơ rộn tiếng nói cười
Bến sông trái ngọt hoa tươi bốn mùa
Chang lưng dưới nắng chói lòa
Mẹ ta gánh chợ Biên Hòa... bán rong!
Nhớ như muối mặn xát lòng
Chiều thu viếng bạn trắng vòng khói nhang
Mấy ngàn người Bắc - Trung - Nam
Ai chưa an giấc nghĩa trang Biên Hòa?
Con đường, nẻo phố ta qua
Ngỡ còn vọng tiếng ông cha thuở nào
Đất thiêng thấm đẫm máu đào
Bài thơ Nhớ Bắc (*) cồn cào lòng ta!
Chập chờn trong giấc mơ xa
Bao nhiêu gương mặt quê nhà hiện lên
Cháy lòng nỗi nhớ không tên
Nụ cười tươi rói môi em... ngày về!
___________
(*): Bài thơ của Nhà thơ chiến sĩ Huỳnh Văn Nghệ.
ĐỖ MINH DƯƠNG