Khăn rằn giản dị dễ thương<br>
Vải xô, nền trắng, kẻ đường dọc ngang<br>
Má ưa đội, em ưa quàng<br>
Ra đồng, ba thích buộc choàng ngang lưng
Khăn rằn giản dị dễ thương
Vải xô, nền trắng, kẻ đường dọc ngang
Má ưa đội, em ưa quàng
Ra đồng, ba thích buộc choàng ngang lưng
Thời đánh giặc sống ngoài bưng
Khăn đùm bọc súng, che sương mái đầu
Gái trai lỡ phải lòng nhau
Trao khăn là nối nhịp cầu nhân duyên...
Khăn rằn mang vẻ đẹp riêng
Đường ngang, kẻ dọc đan chen tình người
Đường dọc chỉ hướng chân trời
Đường ngang, vạch đất chỉ nơi ta về...
Bao người một thuở xa quê
Âm thầm gói trọn lời thề trong khăn
Lệ tuôn, máu thấm bao lần
Ngày vui, khăn vẫy… bội phần yêu thương!
Dẫu đi trăm chốn ngàn phương
Nhớ về Nam bộ là thương khăn rằn!
ĐỖ MINH DƯƠNG