Tặng mình tuổi 70<br>
Ta thong thả rót thời gian<br>
qua ánh ngày lên mái tóc<br>
cần mẫn gom nhặt yêu thương
Tặng mình tuổi 70
Ta thong thả rót thời gian
qua ánh ngày lên mái tóc
cần mẫn gom nhặt yêu thương
vỗ về
nhịp đập con tim
say giấc mơ đêm tháng Chạp
70 xuân
chầm chậm vỗ ga mềm
Đâu rồi?
tình yêu như thuở ban đầu
đất trời
và người thao thức…
Ta lắng nghe cơn gió cuối chiều
hương vương phảng phất
vó câu qua mau
phía khung cửa bên này
vẫn khép hờ
chưa tròn cơn chớp
mí còn cay…
Mới hay
giấc mơ đời…
vì sao
chưa thể tắt.
Lê Liên