Không lẽ...<br>
Mùa Xuân đã tới nơi<br>
Trên cành<br>
Lác đác lộc đâm chồi
Không lẽ...
Mùa Xuân đã tới nơi
Trên cành
Lác đác lộc đâm chồi
Gió đùa hất nhẹ
Tung bờ tóc
Mây trắng đong đưa
Nối đất trời.
Từ thuở
Mây về ôm ấp núi
Mặt hồ
Sóng sánh bóng trăng soi
Non ngàn xanh ngắt
Miền sáng tối
Một chút tình thơ
Cũng hợp thôi.
Ừ nhỉ!
Hết Đông thời Xuân tới
Giao mùa
Đừng lỡ hẹn trăm năm
Dấu nụ tầm xuân
Trong ánh mắt
Rót cả càn khôn
Uống một hơi...
Phạm Thanh Hà