Sông ơi sông có biết<br>
Đâu dáng mẹ ta ngồi <br>
Xé trời đêm chớp giật<br>
Pháo Thiện Tân vô hồi.
Sông ơi sông có biết
Đâu dáng mẹ ta ngồi
Xé trời đêm chớp giật
Pháo Thiện Tân vô hồi.
Dòng sông kiếp lở bồi
Vầng trăng là nhân chứng
Mẹ đãi cát tìm vàng
Để chờ ngày chiến thắng.
Bến Bình Long một sớm
Mẹ sống như trong mơ
Thằng Chín con của mẹ
Hai mươi năm tìm về.
Hai mươi năm cắt chia
Mẹ như vầng trăng tỏ
Giúp con vượt thác ghềnh
Giữa muôn ngàn bão tố.
Hãy chảy đi sông ơi
Can chi mà cách trở
Tôi nợ đời nợ sông
Nên hồn tôi sóng vỗ.
Tôi nợ ông lão mù
Tiếng đàn kìm nức nở
Đêm đêm vọng mặt sông
Những lẽ đời dâu bể.
Hãy chảy đi sông nhé
Tự nhiên khúc lở bồi
Chở tiếng đàn theo mãi
Cùng phù sa đắp bồi.
Sông cùng với mẹ tôi
Đã làm nên huyền tích
Đời mẹ như hạt cát
Lóng lánh cùng trăng soi.
(Tưởng nhớ nhà văn H.V.B)
Lê Đăng Kháng