Có phải vì mùa Xuân đến sớm
anh ngỡ ngàng chẳng kịp nhận ra
em lung linh giữa Xuân này đẹp quá
như nàng tiên hiển hiện giữa đời thường.
Chào Xuân
Có phải vì mùa Xuân đến sớm
anh ngỡ ngàng chẳng kịp nhận ra
em lung linh giữa Xuân này đẹp quá
như nàng tiên hiển hiện giữa đời thường.
Cùng tìm về trong cuộc sống yêu thương
mâm ngũ quả, nhành mai vàng, bánh tét
lất phất mưa Xuân, rộn ràng ngày Tết
hồng, cúc, mai, đào khoe áo mới xinh tươi.
Đi giữa ngày Xuân, đi giữa tiếng cười
khúc hát ngân nga gọi Xuân về rộn rã
ông đồ già cho chữ giữa chợ hoa
nét rồng múa phượng bay, thăng trầm, lãng tử…
Văn miếu, Trấn Biên
ghi đậm nét Biên Hòa vào lịch sử
dòng Đồng Nai vẫn cuộn chảy hết mình
thành phố soi gương trong ánh sáng lung linh
phảng phất tiếng chuông ngân, cuộc đời gõ nhịp.
Chuyến tàu thời gian đã đưa anh về kịp
được cùng em sóng bước đón Xuân về
cuộc đời thường, sao làm ta yêu thế
những tấm lòng rộng mở chào Xuân…
Hoàng Đình Nguyễn
Đến thì hoa hoa nở
Đời hoa chỉ nở một lần
Van Xuân chầm chậm có cần không em
Cạn ngày ắt sẽ sang đêm
Đầu sân bóng ngả cuối thềm trăng lên.
Chẳng mong ân đáp nghĩa đền
Bận lòng chi chuyện nhớ quên trong đời
Còn duyên lóng lánh giọt ngời
Hết duyên bàng bạc khắp trời sương bay.
Tay cầm tay lại rời tay
Mặt kia lành lặn mặt này te tua
Trì Xuân Xuân chậm giao mùa
Ai nào dám chắc không chua rượu dành...
Mai dù tan tác mỏng manh
Thì hoa hoa nở sao đành cản hoa?
Nguyễn Ngọc Hưng
Chiều Xuân nhớ mẹ
Con về mở cửa giêng hai
Vườn xưa vừa nụ đơm sai lộc đời
Vẳng nghe như tiếng ru hời
Và như bóng mẹ đang ngồi đưa nôi...
Con về gọi mẹ: Mẹ ơi!...
Thinh không lặng tiếng chiều rơi cánh buồn
Lòng đà trăm ngả mưa tuôn
Lối về không mẹ bốn phương gió lùa.
Hoàng Thị Minh Hòa