"Chứa Chan bữa ấy đêm rừng
Ai chưa tới đó - chưa từng hiểu nhau!"*
Chứa chan
Thân tặng Tổ đài thông tin trên đỉnh núi Chứa Chan
“Chứa Chan bữa ấy đêm rừng
Ai chưa tới đó - chưa từng hiểu nhau!”*
Vách dốc đứng
Đỉnh dốc cao
Mồ hôi đầm lưng áo
Gối ngang cầm bước từng bước cheo leo.
Ở đây chỉ có hai mùa mưa nắng
Đường lên, xuống dốc đêm cũng như ngày
Nắng đỏ lửa trong người từ vai dốc trở xuống
Riêng đỉnh dồi bao phủ ngàn mây.
Đồng đội tôi ở đây
Chắp cánh sóng nối trời, nối đất
Năm anh em kết thành một nhịp
Làm cơ tim cho mạch máu lưu hành.
Đồng đội tôi ở đây
Cái gian khổ thôi đành…
Đêm trăng giã vật vờ sương tuyết
Áo trấn thủ, mềm bông ngăn từng cơn gió giật
Cơm không canh, cá khô gẩy thay đàn.
Không một lời thở than
Tình đồng chí quyện chặt cùng năm tháng
Gian khổ
Tình yêu
Và cánh sóng
Buông ngang trời nối những niềm vui !
* Ý thơ Tố Hữu
Kỳ Tam
Viết từ đảo Sinh Tồn
Chưa có tôi đảo đã có lâu rồi
Như đứa con tảo tần cùng đất mẹ
Đã ngàn năm chắn sóng từ biển Bắc
Vẫn lành hiền xanh mướt những vườn rau
Những vườn rau chiết ra từ đất mẹ
Xanh nhọc nhằn trong nắng gió biển khơi
Những luống rau như vườn rau của mẹ
Chắt chiu từng giọt nước khẩu phần con
Tiếp bước cha con ra đảo Sinh Tồn
Chính tên đảo như một lời nhắc nhở
Chính tên đảo là lời thề giữ đảo
Của lớp lớp người sinh ra trước cha con
Từ Sinh Tồn chúng con đến Cô Lin
Qua Gạc Ma biển mặn hơn nước mắt
Con thấm hơn cái giá người giữ đảo
Hòa máu mình cho biển mặn Trường Sa.
Nguyễn Thế Hùng