Sinh ra ta nợ mẹ cha
Chữ nhân, chữ hiếu làm sao vuông tròn
Đi học mang nợ cô thầy
Công danh thành đạt bao giờ trả đây
Nợ!
Sinh ra ta nợ mẹ cha
Chữ nhân, chữ hiếu làm sao vuông tròn
Đi học mang nợ cô thầy
Công danh thành đạt bao giờ trả đây
Mưu sinh ta nợ chính mình
Dằn vặt, trăn trở thói đời tranh đua
Kết hôn nợ người vợ hiền
Gia đình, con cái sớm chiều chăm lo
Làm cha thì nợ con nhiều
Bao nhiêu tình nghĩa vẫn là nhỏ nhoi
Là người ta nợ đất trời
Sinh tồn, trụ diệt bao điều tâm can
Làm sao trả hết nợ nần?
Chân tình, nhân nghĩa vơi đầy nợ thôi
Sinh ra vốn đã nợ rồi
Không vay cũng trả tình người mênh mang!
Biên Hòa ngày 7-7-2021
Quản Minh Cường
Ca khúc ngày khải hoàn
Kính tặng các Liệt sĩ chưa biết tên
Các anh yên nghỉ nơi đây
Liệt sĩ chưa ghi tên tuổi
Trong ca khúc ngày khải hoàn
Anh, nốt tráng ca ngân mãi.
Mẹ anh chắc giờ vẫn đợi
Mái tranh bờ giếng phong rêu
Giàn mướp ai người tưới nước
Hoa vàng hẳn rụng ít nhiều.
Ở đây nấm mồ liệt sĩ
Hoa mười giờ nở chói chang
Nhân dân quanh vùng hương khói
Mộ anh, người giải phóng quân.
Quê anh rừng xanh suối reo
Hay đồng bằng lúa bát ngát
Giờ anh yên nghỉ đất này
Rất gần đường tàu Thống nhất..
Ai biết mẹ anh còn, mất
Chiều sương trĩu nặng mái tranh
Mẹ tựa liếp nhìn ra ngõ
Ngóng về Mặt trận phía Nam.
Ai biết ai biết ai biết
Làm ơn báo về Xóm trên
Có thể mẹ anh đã mất
Thì còn cô bác trong thôn.
Vẫn còn hoa cau thơm mát
Mưa tràn vại nước đầu hè
Cành na, chim kêu ríu rít
Nhớ mùa quả chín chúng về.
Nhà anh không hề khóa cửa
Mẹ già như vẫn đâu đây
Mẹ lau ngôi sao trên mũ
Sáng bừng khuôn mặt người trai.
Hà Nam - Đồng Nai tháng 4-5/2021
Lê Đăng Kháng
Mơ
Con về gỡ rối heo may
Phủi thời gian
bụi
đậu dày tóc Cha.
Lưng còng cõng hạt mưa sa
Đôi chân trần
bước
không qua kiếp người.
Con về trả nắng cho trời
Trả mưa
trả gió
vay đời bóng râm.
Vay sao đủ chỗ Cha nằm
Ngủ cho trọn giấc
bình an cuộc người.
Con về gom lá vàng rơi
Đếm mùa thu
chảy
hợt hời khe tay.
Còn thương “mùa gió heo may”
Về ươm lại
giấc mơ gầy
bên Cha.
Võ Thị Kim Phượng
Nguồn: Internet |
Cúc họa mi
chợt nghe tên một loài hoa lạ
tôi một ngày tìm đến bến sông
bãi đá sông Hồng trong nắng mênh mông
hoa nở khắp đường, hoa trải dài tít tắp
Những khu vườn cúc họa mi rộng khắp
cánh trắng nhị vàng rực nắng lung linh
những đôi lứa đến đây như say cảnh, say tình
đầy mơ mộng, đầy khát khao hạnh phúc…
Cúc họa mi, như ngỏ lời tự tình thúc giục
những em gái mộng mơ ôm hết vào lòng
vòng tay hẹp giữa khát khao dài rộng
chút tình đời giữa ngàn vạn sắc hoa…
Tạm biệt sông Hồng, tôi phải đi xa
tạm biệt cúc họa mi
xin mang được theo người một đóa
dẫu cuối đất cùng trời, dẫu bao miền đất lạ
vẫn nhớ mãi trong lòng lặng lẽ cúc họa mi…
Hoàng Đình Nguyễn