Hôm nay Tết Trung thu
Trăng tròn soi vằng vặc
Phố làng đường vắng ngắt
Ánh trăng buồn mênh mang.
Cô tiên đêm rằm
Vũ Đức Vinh
Ở quê nhà đêm trung thu
Em ngắm trăng phá cỗ
Nhưng đêm nay, trên giường bệnh
Trong căn phòng nhỏ
Đêm trung thu em gặp cô tiên
Những cô tiên áo trắng
Đêm rằm dưới ánh đèn lấp lánh
Cô tiên đến bên em âu yếm
Bàn tay cô ấm áp dịu êm
Trao cho em tấm bánh ngọt ngào
Như hơi ấm của cha và mẹ
Ngọt bánh, ngọt lời em rơi
nước mắt
Em chả khóc bao giờ
Chỉ khi nhớ mẹ hay chờ đợi cha
Nhưng đêm nay em rơi nước mắt
Em ôm cô như ôm mẹ ngày nào
Cô ôm em giọng nói nghẹn ngào
“Vui lên nhé, hết bệnh về với mẹ“
Đêm trung thu trong căn phòng nhỏ bé
Trong niềm vui em rơi nước mắt
Nhớ lời cô em ôm tròn giấc ngủ
Trong giấc mơ em lại thấy cô tiên.
Tết Trung thu
Nguyễn Đình Trung
Hôm nay Tết Trung thu
Trăng tròn soi vằng vặc
Phố làng đường vắng ngắt
Ánh trăng buồn mênh mang.
Trẻ không được tới trường
Không quây quần phá cỗ
Không đèn xanh, vàng, đỏ
Không hát cười thâu đêm.
Thương trẻ khắp mọi miền
Cùng mẹ cha chống dịch
Mong ngày mai tới đích
Đất nước mình yên vui.
Chị Hằng nở nụ cười
Vẫy tay cùng chú Cuội
Hẹn Trung thu năm tới
Ta sum vầy bên nhau…