Chiều nay...
Tôi như nắng say trải dọc sông Đà
Lòng khao khát bao la
Dọc Sông Đà
(trích)
Chiều nay...
Tôi như nắng say trải dọc sông Đà
Lòng khao khát bao la
Vòm ngực căng một thời trai trẻ,
Giữa hun hút dòng sông tuôn về bể
Giữa hai bờ rừng ngút mắt miên man
Núi cắt ngang đột ngột vùng chiều vàng
Thành từng mảnh lửa bay không tắt.
Những ý nghĩ tôi vẫn mang trước hết
Từ xa xưa ai đến trước nơi này?
Mặt trống đồng còn để lại hoa tay
Những dấu hiệu của thời tiền khát vọng
Những dấu hiệu bay ngân trên mặt sông
Báo niềm vui, nỗi buồn thổi tới,
Rồi những cuộc đời trước tôi!
Thả mơ ước vào hoang vu mong đợi
Để nhận lấy những câu trả lời
Hòn đá nhỏ rơi giữa dòng nước xoáy.
Nỗi mất mát như hai bờ lở lói
Lặng trôi đi lại sức mới đắp bồi
Cứ như thế trước tôi
Những cuộc đời không giây phút lặng
Đêm đêm tôi đi dưới vầng trăng
Nghe bập bùng sóng vỗ triền sông
Thơ vách đá như lời người trầm vọng
Của một thời vung ngựa dẹp ngoại xâm
Khát vọng đâu của riêng mình
Tổ quốc nơi đây, Tổ quốc!
Nanh hổ, hang hùm, hom hoám răng đinh
Vẫn dáng lướt mảnh thuyền con độc mộc
Dáng trung thành nghĩa quân một lòng
Đêm gió lốc vô hồi vượt sóng,
Những chiến khu hạt bụi nảy mầm
Sức giang rộng, rừng giang rừng nứa,
Và sâu xa hơn nữa!
Bao con người ngã xuống nói chi?
Tim ngừng đập mắt không khép hàng mi
Vẫn mở sáng ánh niềm tin hy vọng
Và trên kia trời vẫn vầng hồng
Núi cắt mảnh thành lửa bay không tắt.
Đồng Nai
Tôi neo lại sau nhiều năm phiêu bạt
Sú vẹt ven sông, tiếng bìm bịp dập dềnh
Nhận phần đất, đời tràn mùi rượu đế
Một thoáng buồn xa, nhưng có bạn có mình.
Lật đất lên chông chênh miền quá khứ
Dấu cuốc, dấu cây, dấu lửa, chưa tàn
Những gương mặt hao hao chiều đồng vọng
Ngũ sắc mây rừng cũng mới vừa tan
Cánh đồng ban mai mở ra cò trắng
Sóng sánh buồn vui lấp kín chân trời
Dòng sông đêm mang bóng rừng hoang vắng
Dạt dào ra với biển khơi...
Lòng tôi như mầm cây nhập vào ánh đời tươi mới
Con đường băng băng dấu vết thời gian
Đường công nghiệp âm vang,
đường làng quê rười rượi
Chiều Đồng Nai, chiều chẳng lụi tàn,
Trăng mắc võng không gian - trăng huyền ảo
Ngửa mặt lên chạm bóng miệt vườn
Đêm với đất, lòng hiểu thêm cây quả
Men rượu bạn bè, hiểu Đồng Nai hơn.
Không là nơi sinh ra, nhưng là nơi ủy thác
Nơi tôi gặp em nên cột, nên kèo
Là nơi nhịp phách cuộc đời nắng mưa đậm nhạt
Nơi ngôi nhà lần đầu tôi thắp lửa tình yêu.
Khúc đêm
Đêm lặng lẽ đong đầy những ý tưởng
Đêm sen hồ thơm nức những tương tư
Đêm thăm thẳm bờ vai độ lượng
Em tựa mình sau ngày tháng gió mưa
Rồi tan ra ngả đường bóng tối
Rồi xuýt xoa sau mỗi bước vô tình