Nắng vẫn về bên miền xa quê ngoại.
Dòng Thạch Hãn cuộn chảy dáng mơ xuân.
Cơn gió Lào, thổi rát bao nỗi nhớ!…
Sóng Cửa Việt lượn uốn mãi xa mờ.
Nhớ quê ngoạ
Nắng vẫn về bên miền xa quê ngoại.
Dòng Thạch Hãn cuộn chảy dáng mơ xuân.
Cơn gió Lào, thổi rát bao nỗi nhớ!…
Sóng Cửa Việt lượn uốn mãi xa mờ.
Cầu Ái Tử “mẹ thương con” muôn thuở.
Trái Sim nào chín mọng tựa tim em?…
Sông Ba Lòng vỗ bờ trăng mười sáu.
Mái chèo đêm khơi động mối tình ngà!…
Điệu sáo buồn làm lòng ai xao xuyến?…
Hạc ăn khuya lả lướt bóng tàn canh.
Đám mạ non nảy mầm tình đang héo.
Gánh lúa vàng xây đắp mộng chưa thành…
Rồi một hôm hương trinh tràn bãi vắng.
Mái tóc thơm buông xỏa ánh trăng thề.
Đàn cò trắng chao mình trên bãi cát.
Khói lam chiều loang tỏa nẻo đường quê.
Quảng Trị, tháng 5-1972
Washington, DC tháng 5-2022 - XĐ
Xuân Đức
Những từ như: Ba Lòng, Ái Tử, Thạch Hãn, Cửa Việt là những địa danh đã đi vào lịch sử không riêng gì Quảng Trị, chính nơi đó đã rạng danh cho Việt Nam, trải qua nhiều cuộc chống ngoại xâm.
Tranh minh họa: internet |
Về quê
Về quê
Mặc áo rách, đi dép đứt
Làm nông dân mẫu mực
Mồ hôi in dấu cần lao.
Về quê
Nghe gió lao xao
Những cuộc đời gian khó
Đời nông dân thật khổ
“Được mùa mất giá” - điệp khúc triền miên
Hết chặt lại trồng cũng lắm ưu phiền.
Về quê
Đêm ngủ nghe tiếng chó sủa ma
Nhớ kỷ niệm một thời ấu thơ
Đời bình dị
Hoa bưởi nồng nàn đong đầy ý nghĩ
Một tiếng gà cũng quá đỗi thân thương.
Về quê
Người quê hiền hòa sao bao đời vất vả
Đất quê mỡ màu sao chưa trù phú
Đâu thiếu những bàn tay
Đâu thiếu những ý tưởng hay
Hay thiếu những tấm lòng?
Về quê
Ta làm nông dân vài bữa
Bao trăn trở, nhiều nghĩ suy chất chứa
Tay cũng kịp chai
Da vừa kịp nám nổi đồi mồi
Nhưng ta vẫn chưa biết làm một nông dân thực thụ.
Về quê
Ta vẫn đứng bên lề nhòm ngó
Vài bữa nắng mưa chỉ như cơn gió
Biết nhưng chưa hiểu sâu
Chưa bắc được nhịp cầu
Để giúp nông dân vơi khó.
Về quê
Ta thêm yêu quê
Thêm yêu những đời cần lao
Gửi lại một tấm lòng sâu sắc
Và tình yêu bền chặt
Với quê hương.
Về quê
Ta sẽ còn về quê…
Nguyễn Minh Hải