Mang nỗi nhớ ta về thăm chốn cũ
Ba mươi năm - chớp bể thời gian
Nhánh phượng già chao cành mừng đón
Ánh mắt, nụ cười hạnh ngộ ríu ran.
Tình yêu thứ nhất
Mang nỗi nhớ ta về thăm chốn cũ
Ba mươi năm - chớp bể thời gian
Nhánh phượng già chao cành mừng đón
Ánh mắt, nụ cười hạnh ngộ ríu ran.
Trường đơn sơ trên đồi lộng gió
Bao nẻo quê nghèo khát chữ về đây
Bàn học gấp ghênh - thầy cô quá trẻ
Trống tựu trường từng tiếng gọi mê say...
Buổi đến lớp đầu tiên mang đầy đất đỏ
Bết tóc, chân và... má em hồng
Chữ vào đời run run trang vở
Dẫu đổi vàng ai tìm lại được không?
Khu tập thể chập chờn bóng điện
Giáo án ngày mai trang cuối soạn rồi
Bạn dạy, học trò cơm ngon khoai ghế
Mưa đầu mùa rả rích những buồn, vui.
Vườn tràm xưa giờ là phòng dạy mới
Sao hồn ta vẫn âm vọng lao xao
Sự học vinh quang - muôn đời chân lý
Điệu ghi - ta rộn rã - lý qua cầu...
Những giờ Toán, Lý, Văn... bao giờ phai nhạt
Tầm cao bay lên từ bệ phóng hôm qua
Đường chân trời hẹn nhau phía nắng
Mái trường xưa - đẹp mãi một thời xa.
Bạn hỏi Ta: Tình yêu thứ nhất?
Ơi thu quyến rũ - Buổi khai trường
Thầy trò gian nan thắm tình chân thật
Cõi phù vân - trường cũ đượm lời thương!
Nguyễn Nguyên Phượng
(Quý tặng các bạn đồng nghiệp, lớp học trò Xuân Lộc niên học 1987-2000)
Cô giáo lớp 1 của con
Em nào đâu phải nàng tiên
Em là cô giáo dịu hiền đó thôi.
Lời hay ý đẹp trên môi
Xa xa đã thấy nụ cười nở hoa…
Yêu bầy trẻ nhỏ ê a
Xổ, ngang luyện nét, i, tờ luyện âm
Lời ca tiếng hát vang ngân
Cô dạy hát, với dạy vần ríu ra…
Trò như con dại ở nhà
Bữa ăn, giấc ngủ, vào ra… dõi nhìn
Những màn óc nhức tai đinh
Mày chau lắm bận dỗ dành bao hôm…
Vuốt từng mái tóc chôm bôm
Sửa cổ áo, chỉnh cả vòng tay thưa
Dõi theo bước nhỏ, sớm trưa
Con nên người những nắng mưa cuộc đời…
Con lên lớp, mắt rạng ngời
Đừng quên lớp một có người mẹ thương
Ấy là cô giáo ở trường
Cô hiền như thể mẹ con ở nhà!
Nguyễn Minh Hải
Thưa thầy
Thưa thầy
Em đã về đây
Trường xưa phấn trắng đã gầy nhớ thương
Đi qua bao nẻo gió sương
Con đường cũ vẫn tỏ tường lối xa
Thưa thầy
Em chẳng còn hoa
Điểm mười đem tặng ngâm nga khúc mừng
Em về với nỗi rưng rưng
Tìm qua góc nhỏ đã từng khắc ghi
Sau bao năm tháng xuân thì
Sau bao giấc mộng để thi với đời
Tháng năm còn đó chẳng rời
Thầy xưa ở đó chẳng vơi tấm lòng
Thưa thầy
Em với mênh mông
Luôn còn nhỏ dại giữa vòng tay ôm.
Lê Tuyết Lan
Bến cũ
Bến cũ chiều xưa mưa lâm thâm
Đến nay tiếng sóng vẫn rì rầm
Phù sa bồi lở bao kỷ niệm
Vắng bóng thuyền qua. Sông lạnh tăm
Tiếng gọi đò xưa còn thăm thẳm
Bờ nghiêng. Cỏ biếc chẳng phai màu
Bến xưa. Cầu mới. Người qua lại
Người lái đò xưa hồn ở đâu?
Minh Hạ
Minh họa nguồn:https://dost-dongnai.gov.vn |
Hương bưởi Tân Triều
Về theo - một nhánh sông dài
Tôi nghe hương đất Đồng Nai dậy mùa
Mút tầm xanh buổi hoang sơ
Nao nao hồn nắng, ngẩn ngơ gió tràn
Mùi hương dậy trắng râm ran
Hoa như tuyết nở rơi tràn vai tôi
Thấm qua mặt đất lên đời
Phù sa cháy đỏ, vườn ngời sắc xanh
Đớn đau bởi tự sinh thành
Nghe hương bưởi thoảng yên lành sông ơi
Vườn xưa cũ kỹ bao đời
Theo em, tôi trở về nơi quê nhà
Giấu trong sắc lá, sắc hoa
Tân Triều hương bưởi tỏa ra hương đời.
Nguyễn Hoài Nhơn