Báo Đồng Nai điện tử
En

Thơ

11:01, 15/01/2023

Từ miền Nam chúng con về Pắc Bó

Thăm đầu nguồn núi Mác, suối Lê Nin

Mà lòng những bồi hồi nhớ Bác

Cả cuộc đời sâu nặng đức hy sinh

Về thăm Pắc Bó

Từ miền Nam chúng con về Pắc Bó

Thăm đầu nguồn núi Mác, suối Lê Nin

Mà lòng những bồi hồi nhớ Bác

Cả cuộc đời sâu nặng đức hy sinh

 

Vì dân tộc Người ra đi cứu nước

Ba mươi năm lặn lội bốn phương trời

Mùa Xuân ấy, từ địa đầu Tổ quốc

Ngọn lửa hồng tay Bác nhóm khơi

 

Đây dòng suối, Già Thu ngồi câu cá

Đây hang sâu, Người quên cả đêm thâu

Bên bếp lửa, suy nghĩ về dân tộc

Cho non sông bước trên những nhịp cầu

 

Nay về thăm, lòng càng thương da diết

Kỷ niệm còn đây, Người đã đi xa

Sâu nặng ân tình chúng con giữ mãi

Công đức cao dày của Bác bao la...

                                                                                 Nguyễn Quốc Hoàn

Nguồn ảnh: dangcongsan.vn
Nguồn ảnh: dangcongsan.vn

Đón hoàng hôn Phú Quốc

Anh đi bên em bãi cát vàng Phú Quốc

Chờ Thái dương cúi xuống bờ Tây

Nắng thấp xuống tình nồng còn vút

Bờ cát dài hun hút biển xanh

Biển không gọi sóng êm như cát

Lòng tưởng chừng có hoa ngát hương

Chào Phú Quốc chào trời xanh biển mát

Để còn mơ khúc hát thanh xuân.

                                                                          Trần Quang Toại

 

Buổi sáng ở trong vườn

Mê mải suốt tháng ngày

Bao lo toan dằn vặt

Giờ ta về với cây

Mới thấy đời rợp mát

 

Bao tiếng chim thánh thót

Giữa ngạt ngào quả hoa

Đời ta giàu có thể

Mà ta chẳng nhận ra

 

Ta quay cuồng đuổi bắt

Hư ảnh ngoài tầm tay

Không biết mình đã mất

Bao ngọt ngào đắm say

 

Thiên đường là có thật

Đâu ở chốn xa vời

Khi anh bên em đó

Giữa bốn bề xanh tươi...

                                                           Minh Hạ

 

Trên núi Thiên Thai

Một mình

Một núi Thiên Thai

Gương sen soi sáng

Sương mai

An lành.

                                                                       Trần Ngọc Tuấn

 

 

Trở lại Đắc Lua

Với Đắc Lua

những hẹn hò chẳng bao giờ khép lại

một lần đến, níu chân người mãi mãi

xanh ngát nương dâu, trắng muốt tơ tằm

 

Chẳng nụ hồng nào chờ đợi tháng năm

về với Đắc Lua, kỷ niệm xưa tìm lại

sông lầm lũi cuốn nhọc nhằn trôi mãi

chiếc phà cũ neo bờ đếm nhịp thời gian…

 

Lam lũ đói nghèo nay đã sang trang

đường nhựa thênh thang, vắt mình qua cầu mới

ra Bắc, vào Nam thẳng đường bước tới

gọi giấc mơ về, thay đổi những vùng quê

 

Với Đắc Lua bây giờ vẫn thế

tiếng gà gáy gọi chung

ba tỉnh nghe cùng

Bình Phước, Lâm Đồng với Đồng Nai thao thức

cùng Đắc Lua  xóa đói giảm nghèo

 

Đường qua làng, mang điện về theo

trường, trạm khang trang, quê nhà thay áo mới

nghe trong tiếng niệm cầu,

xưa cha ông mong đợi

nay Đắc Lua cùng ngày tháng chuyển mình…

 

Hoa cúc vàng, rực rỡ gọi bình minh

guồng tơ quay, nhịp nhàng như sóng nhạc

chợt nhận ra tôi, từ lời ca em hát

nhớ  Đắc Lua, thêm lần nữa tìm về…

                                                                                    Hoàng Đình Nguyễn

 

Về thăm Long Khánh

Mời em về thăm Long Khánh quê anh

sớm mùa Xuân trời trong xanh vời vợi

rừng cao su hai bên đường vẫy gọi

nắng dịu dàng trên phố mới cao nguyên

 

Đồi thông già cổ thụ vẫn lặng yên

tuổi thanh xuân đong đầy miền thương nhớ

về với anh để thấy lòng thổn thức

kể em nghe những ký ức ngày thơ

 

Suối Tre đẹp tựa Đà Lạt mộng mơ

triền dốc thoải bên bờ hồ lộng gió

hương mùa Xuân nhẹ nhàng như hơi thở

lối mòn xưa hoa cỏ vấn vương đầy

 

Đồi Hoa Vàng cùng nhau ngắm trời mây

man mác chiều hoàng hôn màu tím biếc

nghe không em, nghe tim mình tha thiết

yêu con người, yêu biết mấy quê hương.

                                                                                Tâm Minh

Ảnh: Huy Anh
Ảnh: Huy Anh

Dòng sông nỗi nhớ

Sông Đồng Nai,

Từng con sóng cũng thì thầm nỗi nhớ

Sóng ôm bờ mang thương nhớ mênh mông

Có buồn vui trong từng con sóng nhỏ

Để tình yêu neo đậu mãi bên sông

Sông Đồng Nai,

Ôm trong mình phố nhỏ

Thành phố Biên Hòa soi bóng bên sông

Con đường mới nằm bên sông thủ thỉ

Kể chuyện ngày xưa vang mãi những chiến công

Sông Đồng Nai.

Níu chân người ở lại

Ngọt bưởi Tân Triều, xanh mát Bửu Long

Dòng nước mát nuôi tình người ấm áp

Bao đời nay sông vẫn giữ màu xanh

Sông Đồng Nai,

Dòng sông mang nỗi nhớ

Ấm áp tình người, chọn nghĩa thủy chung

Lòng son sắt trái tim thắm đỏ

Như màu xanh muôn thuở của sông.

                                                                                    Vũ Đức Vinh

 

Hoa vàng ánh lối

Những con đường Xuân Lộc, Vĩnh Cửu,
Trảng Bom, Định Quán... quê ta

Chiều nay bỗng kể thêm câu chuyện về những bàn chân, vệt bánh xe lăn và những tính từ, trạng từ nâng cao, đột biến

Công cụ từ ngữ vững bền đến độ ù lì xưa nay thường trực hữu cơ mô tả và luận bình nhu cầu di chuyển

Đất và cỏ, chồng chồng lớp lớp biểu bì bàn chân Văn Lang, Đại Việt, Việt Nam

Sự kết nối mơ màng dây dưa truyền kiếp

Thực tại chực chờ thoắt trồi câu hỏi sự miên man dây dưa ái êm và rát bỏng

Những mảnh vườn xanh biếc mỡ màu vén lùi nhường lối con đường nông thôn mới vươn qua kết nối

 

Làm duyên chăng hoa vàng cỏ biếc?

Làm duyên chăng ngang dọc phẳng phiu khắp cả quê mình những con đường - sợi chỉ hồng giăng nối

Câu hát em buổi chiều dường như vội phím đàn kia êm ái vẫn vang ngân.

                                                                                     Đàm Chu Văn

 

Khói Xuân

Chiều bùi ngùi vắt ngang sợi khói

Mắt ướt nhớ quê.

Nhớ cọng rơm vàng chui khẽ tay trẻ nhỏ,

Đám phân bò hanh nắng rang khô.

Nhớ tia lửa bếp bén reo vui lép bép,

khói cỏ hương quên chốn xô bồ.

Mùa đốt đồng nhẹ tênh,

bên củ khoai vùi nướng…

Dù bạc đầu xa xứ,

mãi tuổi thơ ngưng đọng Xuân quê.

                                                                              Tôn Thất Quỳnh Ái

 

Mùa Xuân trở lại

Hàng cây hết mùa lá đổ

Biết vậy lòng sao cứ buồn

Ngọn gió mang theo hơi lạnh

Nhởn nhơ chạy dọc con đường

 

Ở mút cành cong trước mặt

Đôi chim lặng lẽ rỉa lông

Mặt trời vẫn còn ngái ngủ

Sau những tàn mây mùa đông

 

Mưa xối bong gầy lớp vỏ

Xót xa như nỗi giận hờn

Lớp lá lên mùi ẩm mục

Vữa vào bùn đất lầy trơn

 

Bàn chân giẫm lên kỷ niệm

Bàng hoàng như thể chiêm bao

Khoảnh khắc mùa đông ước lệ

Giấu đi tất cả sắc màu

 

Ta trở về xưa non dại

Đây mầm, đây lá, đây cây…

Đây hạt mưa rơi ánh ướt

Không gian như cốc kem đầy

 

Trái tim đốt lên ngọn lửa

Xua tan băng giá, muộn phiền

Ta gặp mùa - xuân - trở - lại

Trong ánh mắt cười của em.

                                                                                    Nguyễn Hoài Nhơn

Nguồn ảnh: vietnamnet.vn
Nguồn ảnh: vietnamnet.vn

Bay trên hồ Trị An

Không phải bằng trực thăng
mà bằng xuồng cao tốc
xuồng xé nước lao như cơn lốc
thấy chim bay như nhào lộn đáy hồ...

Chợt hiện ra trong làn sóng nhấp nhô
đoàn quân đi dưới tán rừng năm ấy
mũ tai bèo xanh như bàn tay vẫy
thấm máu đào quyện đất Chiến khu

Những đoàn dân quân đẩy xe đạp thồ
kẻ gánh, người gùi trên đường tải đạn
băng qua rừng dày, nương vầng trăng sáng
nước mắt mồ hôi thấm đẫm khăn rằn!

Lại thấy bạt ngàn công nhân, nông dân
khai thác trắng rừng cho hồ tích nước
lửa cháy, tro bay, máy reo, chân bước
náo động công trường đón dòng điện đầu tiên...

Như dưới đáy hồ bao ánh mắt nhìn lên
mắt liệt sĩ xoáy sâu vào tâm tưởng
rồi tất cả... hóa thành năng lượng
thành tình yêu lan tỏa giữa cuộc đời!

                                                                                         Trị An, 21-12-2020

                                                                                          Đỗ Minh Dương

 

Khúc Xuân

Tháng Chạp vừa đi qua

Gió gấp lại khoảng mùa dang dở,

Bụi lá dong đã mở

Giọt sương ủ thơm đợi rét đài, rét lộc, sớm mai.

Bánh xe quay như nan quạt miệt mài

Em tựa vào mùa Xuân,

Thương nàng Bân thuở xưa đan áo...

Rét trốn trong hoa gạo

Đợi mặt trời tháng ba.

Anh đừng đi xa

Trăng non mỡ đương thì mười bốn

Lũ dế gại, bờ đê xâm xấp cỏ

Những con đò khép mở dọc triền sông,

Bánh xe lăn qua bao ngả dại khôn

Ngày hờ hững thắp lên miền tối sáng...

Cả cơn gió, cũng ra chiều bảng lảng

Một mầm xanh khe khẽ cựa trên cành.

                                                                               Trần Thị Bảo Thư

 

Phía làng

 Đã lâu không về quê cũ

Ta vùi đầu với cô đơn

Tiếng chim chiều nay thảng thốt

Khoảng trời rỗng gió mồ côi

 

Xin được là người đáp tội

Mẹ ơi mấy chục Xuân rồi

Đường vẫn xa làng vẫn khuất

Vẫn chờ vời vợi bao năm

 

Ta nghe chiều nay trở gió

Bỗng đau cánh nhạn ngang trời

Hồn quê khói thơm mùi rạ

Phía nào rắc bụi mờ xa

 

Giăng mắc lòng ta dính lưới

Ngõ quê vằng vặc trăng thề

                                                                                   Lê Sỹ Tùng

 

Tin xem nhiều