Tiếng ngày xưa
(Trích trường ca Dòng sông mở đất)
Tìm về những tiếng ngày xưa
những ngày xưa nữa khi chưa lắm lời
cái thời chưa có con người
núi sông mấy triệu năm trời chẳng tên
cái thời chẳng có tên riêng
nhớ thương để bụng, lặng yên bóng hình
cái thời bất định như chim
tên hay càng lắm nổi chìm, người ơi!
hai bờ lục bát chơi vơi
hồn dân tộc lặng lờ trôi giữa dòng
lòng anh căng một lá buồm
tới đâu bạc phếch vui buồn tùy em
tìm về những tiếng thân quen
mờ son trên nét môi quên gọi về
khát thèm tứa lưỡi Gò Me
Tân Triều tép bưởi tê mê nỗi niềm
Chợ Đồn mua bán như nêm
Ghềnh treo mấy nhịp sông đêm thẫn thờ
đá còn lặn hụp nhấp nhô
sóng dâng tưởng tiếng quân hò năm nao
con tàu di tích - cù lao
muôn đời đậu cách Gò Dầu nửa sông
một vùng Sông Phố mênh mông
mát ngây da thịt, biếc trong mắt người
cây đa đứng đó bao đời
mát êm riêng một khoảng trời mé sông
nghề xưa truyền đến nay không
Lò Heo vẫn xóm, lại thôn Lò Bò
những tên đời sống đơn sơ
vào lòng hơn hết mọi từ vinh xưng
mỗi tên như lớp sóng lừng
cho chàng cá chép hóa rồng được thôi!
những người chót lưỡi đầu môi
làm sao thốt nổi một lời cao trong?
làm sao cảm tận đáy hồn
biết bao trầm tích trong lòng đất thiêng!
nào ai chưa một lần thăm
nào ai lỡ bước xa xăm cuối trời
chỉ cần gợi cái tên thôi
tiếng dân dã của muôn đời quê hương
đủ cho trắng một đêm trường
đủ đau buốt một vết thương vô hình
sống trong hơi thở tâm tình
tiếng ngày xưa lắng đọng hình tim tôi
hành trình qua mấy đầy vơi
tốt tươi, sừng sững ở nơi ngọn nguồn…
Vũ Xuân Hương
Tâm sự đầu Xuân
Tết đến nói chuyện ngày Xuân
Loay hoay con chữ ghép vần chưa ra
La đà chuyện rượu chuyện trà
Trong ba ngày Tết mặn mà sắc Xuân
Mai đào nở rộ ngoài sân
Bâng khuâng thấm đượm mấy vần thơ xưa
Cuộc đời được mấy giấc mơ
Như mai sáng nở đến trưa đã tàn
Nhẹ như những áng mây ngàn
Vờn bay đỉnh núi vẫn chan chứa tình
Ban mai rực ánh bình minh
Qua cơn giá lạnh sáng bừng sáng nay
Quản chi giá lạnh ngày dài
Mai đào ủ nhựa tới ngày đơm bông
Cháu con sum họp đủ đông
Quây quần ríu rít chúc ông, chúc bà
Mùa Xuân đã tới bên ta
Cháu thêm tuổi mới như hoa đầu cành
Quý Mão năm cũ qua nhanh
Giáp Thìn sức khỏe cả nhà thêm vui...
Nguyễn Chí Định
Giêng hát
Thì thầm
gió đượm
Giêng non
Nghe trưa
bổi hổi
thơm phơn
má hồng
Tình Xuân
chan núi
lên sông
Mai ngân
én liệng
thinh không
mỡn tình
Một trời
hoa cỏ
lung linh
Hiên nhà
Giêng hát
rập rình Xuân tơ…
Nguyễn Nguyên Phượng
Buổi chiều ở mũi Sa Vĩ
Chạm sóng biển xa
Xanh Trà Cổ
Hoang sơ Sa Vĩ
Lặng hương chiều
Móng Cái thông reo
Hồn viễn khách
Đất trời Đông Bắc
Dậy mùa yêu.
Trần Ngọc Tuấn
Công viên Biên Hòa
Khoảng công viên gần khu công nghiệp
Nơi mát xanh giữa bụi khói ồn ào
Sau tan ca, bạn ơi có thấy
Tiếng chim chuyền ríu rít tầng cao.
Hoa lặng nở, hoa như thầm nói
Cá khẽ rung trong hồ nước thật trong
Mùi thảo mộc thoảng êm như giấc mộng
Mùi quả thơm, chợt ngọt tận đáy lòng.
Giữa bụi bặm, ồn ào sắt thép
Có yên bình một khoảng công viên
Trăng không biết đã bao lần viên mãn
Ghế đá này bao đôi đã thành duyên.
Minh Hạ
Lan nghinh Xuân
Ăn sương và uống gió
Nợ đời có là bao
Cây lặng thầm tiết tháo
Đón Xuân hương thanh tao.
Dương Cao Tần
Ru tình
Ta về gom nắng tháng ba
Nồng nàn hương sắc cỏ hoa ru tình
Hoa cau rụng trắng sân đình
Hương Xuân rớt xuống câu kinh nguyện cầu
Yếm đào chìm nổi bể dâu
Đắng cay đọng lại một câu ru hời
À... ơi... dịu ngọt làn môi
Trắng trong ngà ngọc một thời còn duyên
Sương mai vẽ nét thuyền quyên
Gánh chiều em đổ qua miền bão dông
Truân chuyên phiên chợ Cầu Đông
Tháng năm lặn lội giữa dòng đục trong
Con đò rách nát qua sông
Tiếng chì, tiếng bấc nặng lòng em ơi…
Mơ chi những chuyện xa xôi
Phận em, phận chị lạc trôi cuối trời
Đào tơ liễu yếu đời người
Ru tình vương vấn một thời diêu bông
Em về tìm lại nhớ mong
Lùa qua khe cửa gió đông bao chiều
Chông chênh chân bước liêu xiêu
Lời ru day dứt bao nhiêu trong lòng
Đêm mơ say giấc tình nồng
Ngắn dài xõa xuống mùa đông ru tình…
Nguyễn Hiền
Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin