Báo Đồng Nai điện tử
En

Trang thơ tháng 10

Đàm Chu Văn
11:56, 05/10/2024

Trang thơ này xin vẫn gọi là trang thơ Thu bởi mùa thu vẫn đang nồng nàn khắp đất nước thân yêu của chúng ta. Sau những ngày dông bão tàn phá, mùa thu vẫn về như lời hẹn bất biến với thời gian. Thu đậm đặc phố phường Hà Nội những ngày kỷ niệm 70 năm giải phóng Thủ đô, rực rỡ cờ và hoa năm cửa ô mừng đón quân về; thu trên biển Phan Thiết, mũi Cà Mau, đảo Trường Sa chao chát sóng; thu trong hồi ức tươi vui những ngày thơ trẻ và nỗi lòng nhiều mưa nắng bây giờ…

Tranh minh họa: HẰNG XUÂN

Mưa thu Hà Nội

Hà Nội sáng thu mưa bay lác đác

tôi tìm về giữa man mác nhớ thương

để lại dấu chân qua những nẻo đường

đô thị mới Linh Đàm vừa quen vừa lạ

 

Và vẫn thế chẳng có gì vội vã

gánh hàng hoa nơi cuối phố đợi chờ…

tôi trở về giữa thực thực mơ mơ

lặng lẽ lướt qua những cảnh đời khác biệt

 

Vội vã trao nhau những ánh nhìn luyến tiếc

cả một thời theo năm tháng trôi qua

để tìm về những kỷ niệm chính ta

giữa phố cổ mưa thu, tiết trời se lạnh

 

Quán nhỏ bên đường, bát chè xanh đặc quánh

nóng hổi lạc rang, đon đả chào mời…

tôi tìm về Hà Nội của tôi 

nơi gửi lại tuổi hai mươi với tình thương tha thiết

           

Chưa kịp nói lời yêu, đã chia tay tạm biệt

gửi lại mùa thu vào Hà Nội.

Lên đường… chẳng hẹn ngày về tìm lại yêu thương

bởi Hà Nội trong tôi chẳng bao giờ xa cách

 

Mưa rắc nhẹ, nhợt nhòa trong ánh mắt

gánh hàng hoa nơi góc phố đợi tôi về….

HOÀNG ĐÌNH NGUYỄN

 

Một ngày trăng

Một ngày trăng

Một mùa mây trắng

Ai bay giữa trong xanh

Cầu vồng duỗi xuống biển sâu lấp lánh

Hải âu vờn cánh sóng bao la

 

Núi lửa triệu năm bỗng cất lời ca

Ai giấu mảnh xương ngà trong ngực

Giọt nước mắt tan vào giếng ngọc

Sợi tóc buồn bám mãi lấy thịt da

 

Khoảnh khắc trăng trên đỉnh tháp ngà

Ta bỗng hóa thanh gươm chói lòa khát vọng

Xuyên thấu tim ta mắt người và sóng

Xé rách mảnh buồm xòe rộng giữa cô đơn

 

Trăng ẩn vào mây

Người thoáng hiện

Xóa sạch hết tủi hờn thao thức

 

Một ngày trăng

Một thuở thiên hà đi vắng

In vào trong xanh một dấu an nhiên.

TRẦN THU HẰNG

Thu qua phố

Lâu lắm rồi mới lang thang trên phố

Chợt nhận ra thu đến tự bao giờ

Thơm trong gió chút ngọt ngào dư cảm

Thu nồng nàn thu vẫn như ngày xưa.

 

Thu đẹp lắm sắc thu tràn qua phố

Những cung đường mắt lá rưng rưng

Tà áo lụa đang tung bay khắp nẻo

Dịu dàng như thiếu phụ hồi xuân.

 

Ngàn năm tuổi thu mãi còn quyến rũ

Cứ lung linh vẽ muôn nét hư huyền

Mắt  em đẹp đã có lần anh bảo

Để một đời đắm đuối biển hồ em.

 

Lâu lắm rồi giấu mình trong khoảng lặng

Nên câu thơ cứ chật chội khiêm nhường

Sao hôm nay lại ùa về náo nức

Lòng bồi hồi xao xuyến viết lời thương.

 

Có phải anh mang nụ cười tỏa nắng

Đóa cúc vàng hé nở một nguyên trinh

Em bỗng thấy lòng mình như trẻ lại

Ăm ắp yêu thương và cháy hết mình.

 

Rồi cũng qua và cạn ngày nắng quái

Bỗng nõn nà sau đêm ủ màn sương

Ta lặng lẽ cùng thu hòa trên phố

Những xanh rêu cũng trổ đóa vô thường.

NGUYỄN THỊ HIỀN

 

Nhớ vầng trăng xưa    

Nhớ vầng trăng ngày xưa

Êm đềm trên thôn xóm

Đôi ta tình vừa chớm

Hẹn hò nhau đêm rằm

 

Lũ trẻ hát vang vang

Bài đồng dao quen thuộc

Bày trò chơi tinh nghịch

Cùng “Ông giẳng, ông giăng…”

 

Trăng tỏa trên mặt đầm

Lan ra từng quầng sáng

Đôi ta cùng chung bóng

Soi đầu mặt nước êm

 

Anh từng ngồi lặng yên

Đắm mình trong hương tóc

Gió thoảng mùi bồ kết

Mơ hạnh phúc đắm say

 

Bàn tay nhẹ bờ vai

Cỏ hương nhu dìu dịu

Nụ hôn đầu ngượng nghịu

Trên rơm rạ ngất ngây

 

Rồi cũng đến một ngày

Trăng êm đềm lặng lẽ

Hoa cau rơi rất nhẹ

Vương niềm đau chia xa

 

Em từ biệt quê nhà

Trăng thành cao vời vợi

Bản tình ca khắc khoải

Trăng như một nốt si

 

Những đôi lứa chia ly

Đều mong ngày hội ngộ

Anh chỉ mong em nhớ

Một vầng trăng ngày xưa.

 

Một vầng trăng ở quê

Đơn sơ và trong sáng

Dịu dàng và đằm thắm

Như tình đầu không phai. 

NGỌC KHÁNH

 

Trường Sa trong trái tim tôi

Chuyến hải trình xa rời phố thị

Trên con tàu số hiệu bốn chín mươi (490)

Nơi tôi đến vượt muôn trùng sóng gió

Thăm đảo Sinh Tồn, Đá Thị, Len Đao

Trường Sa lớn, Đá Đông Bê, Song Tử

Đến Nhà giàn giữa biển nước mênh mông…

Nơi đầu sóng cho tôi nhiều trải nghiệm

Người lính gian lao cho Tổ quốc vẹn toàn.

 

Trường Sa đây, tay với gụi gần

Chân tôi đi trên cát Trường Sa, tay chạm lá bàng vuông ram ráp mát lành

Lon ton bước chân con trẻ đến trường

Nghe tiếng gà gáy trưa tưởng ở giữa quê hương

Chùa đồng vọng tiếng chuông tỏa ấm

Mười lời thề vang trên biển sóng

Nước non Việt Nam vững bền từ mỗi người lính
tiền tiêu

Trường Sa ơi, Trường Sa thân yêu!

Góp tay mình trong bàn tay đồng đội.

                           Trường Sa, tháng 7-2023

LƯƠNG XUÂN TUYẾN

 

Vọng cổ buồn

Về Cà Mau nghe câu Vọng Cổ (*)

Đêm Gành Hào chợt nhớ người xưa

Thương em biết mấy cho vừa

Tơ đàn buông phím ngân đưa dặt dìu.

 

Bài tân cổ giao duyên hẹn ước

Dưới đêm trăng con nước lớn ròng

Thuyền ai xuôi mái giữa dòng

Xề u liêu phạn, tơ lòng thiết tha.

 

Thương em gái thiệt thà chân chất

Nơi miệt vườn miền Đất Mũi xa

Sáu câu em hát mượt mà

Hoài lang dạ cổ diết da mơ màng.

 

Xin anh chớ tào khang phụ bạc

Duyên sắc cầm đừng lạt phai nhanh

Đêm dài mòn mỏi năm canh

Luống trông tin nhạn, nhớ anh em buồn.


(*): “Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam. Ngại chi đường xa không tới, về để nói với nhau mấy lời...” (Lời bài hát Áo mới Cà Mau của Thanh Sơn)

TÂM MINH

 Nhà thơ Đàm Chu Văn chọn và giới thiệu.

 

 

 

 

 

Tin xem nhiều