Trước vành móng ngựa, với những giọt nước mắt ngắn dài, bị cáo Nguyễn Châu Ngân (SN 1990, ngụ tại thị trấn Trảng Bom, huyện Trảng Bom) bày tỏ sự ân hận khi giết chết đứa con do mình mang nặng đẻ đau. Giọt nước mắt ấy chỉ tạm khô, khi tòa tuyên bị cáo mức án 7 năm tù giam.
Trước vành móng ngựa, với những giọt nước mắt ngắn dài, bị cáo Nguyễn Châu Ngân (SN 1990, ngụ tại thị trấn Trảng Bom, huyện Trảng Bom) bày tỏ sự ân hận khi giết chết đứa con do mình mang nặng đẻ đau. Giọt nước mắt ấy chỉ tạm khô, khi tòa tuyên bị cáo mức án 7 năm tù giam.
* Hổ dữ hại con
Do mù quáng trong tình yêu nên mới 18 tuổi Ngân đã làm mẹ đơn thân. Sau khi sinh bé Kiệt (5 tuổi), Ngân bắt đầu việc mưu sinh để nuôi con, nuôi thân. Hàng ngày, Ngân ra chợ phụ mẹ bán rau quả và khi chợ vắng khách, Ngân mới tạt về nhà chăm sóc con. Bé Kiệt lớn thêm một tuổi thì Ngân gửi con vào nhà trẻ, còn mình xin làm vệ sĩ cho một công ty ở khu công nghiệp Sông Mây. Cuộc sống cứ vậy trôi qua.
Bị cáo Nguyễn Châu Ngân. |
Ngày 20-6-2011, sau khi tan ca, Ngân tạt sang nhà trẻ để đón bé Kiệt về. Trên đường về, Ngân ghé tiệm tạp hóa mua dao lam, một bịch bánh mà con trai yêu thích, rồi tất tả về nhà. Mẹ con quấn quýt bên nhau được một lúc thì Ngân cho con ăn bánh, uống thuốc và dỗ dành cháu Kiệt ngủ sớm hơn mọi khi. Bé Kiệt vô tư trong vòng tay mẹ ngủ say, Ngân liền lấy dao lam cắt vào tay mình, cắt vào tay con để tìm cái chết cho cả hai mẹ con. Bé Kiệt giật mình khóc thét lên, Ngân liền lấy tay bịt chặt miệng con, để mọi người không phát hiện. Bé Kiệt vùng vẫy trong đau đớn một lúc thì ngất lịm, chìm sâu vào giấc ngủ hư vô.
Lúc này, người mẹ tội lỗi mới lấy điện thoại nhắn tin vào máy của mẹ ruột (đang bán hàng ngoài chợ) với nội dung: “Con và bé Bi đi trước đây”. Tiếp theo, Ngân gom tất cả những loại thuốc tân dược có trong nhà uống sạch và uống thêm một chai nước rửa chén, rồi lên giường mơ về cõi vĩnh hằng.
Nhận được tin nhắn của con gái, mẹ Ngân và người em gái tất tả chạy về. Cùng nhau phá cửa buồng xông vào, mọi người thẫn thờ khi thấy cháu Kiệt đã tử vong. Riêng Ngân do vẫn còn thở thoi thóp nên được mọi người đưa đi bệnh viện cấp cứu.
* Tình yêu vô cảm
Tiếng chuông khai mạc phiên tòa reo vang, Ngân nặng nề cất bước ra trước vành móng ngựa trình bày nguyên nhân dẫn đến hành động giết con và tự vẫn: “Do mẹ của bị cáo lâm vào cảnh nợ nần; thu nhập của bị cáo mỗi tháng chỉ hơn 2 triệu đồng nên không nuôi con nổi; bị cáo buồn chán chuyện tình cảm của bản thân và không muốn khi bị cáo chết, mẹ phải chịu thêm gánh nặng cưu mang cháu Kiệt…”. Nghe Ngân trình bày lý do giết con chưa thuyết phục, Hội đồng xét xử chất vấn: “Bị cáo phải trình bày cụ thể lý do vì sao có hành vi giết con ruột của mình, chẳng hạn như: bị ai đó thường xuyên phê phán bị cáo lý do không chồng mà có con hoặc khi thấy các chủ nợ đến nhà xiết nợ mẹ ruột, hay bị cáo bị mẹ ruột bức bách phải mượn tiền để mẹ trả nợ…”. “Bị cáo giết con và tự sát là do nhiều lần có ý định này mà chưa thực hiện được. Nguyên nhân bị cáo giết con là do buồn chán chuyện tình cảm cá nhân và mẹ thiếu nợ nần chồng chất”- Ngân khẳng định trước tòa.
Bảo vệ cho Ngân, các luật sư cho rằng, ngoài các tình tiết giảm nhẹ, như: phạm tội lần đầu, thành khẩn khai báo, nhân thân tốt, được mẹ ruột (người đại diện cho bị hại) đề nghị giảm nhẹ hình phạt…, thì: “Hội đồng xét xử nên lưu ý việc bị cáo bị bệnh trầm cảm, thiếu hiểu biết pháp luật và suy nghĩ nông cạn”.
Sau khi cân nhắc các tình tiết giảm nhẹ, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Ngân 7 năm tù giam về tội giết người với những lời đánh giá: “Hành vi của bị cáo không thể tha thứ, cần xử mức án nghiêm để răn đe và phòng ngừa chung. Tuy nhiên, trong quá trình thụ án, bị cáo vẫn có nhiều cơ hội được giảm án để sớm về với gia đình và làm lại cuộc đời, khi tuổi đời vẫn còn trẻ”.
Thế nhưng, mai này, dù đã chấp hành xong hình phạt tù để trở về với người thân và cộng đồng, liệu Ngân có vượt qua được bản án lương tâm vì đã có hành động trái đạo lý ở đời.
Thành Nhân