Tai nạn giao thông ập đến đột ngột cướp đi những mạng người oan uổng. Sau tai nạn, người không may ra đi mãi mãi, người may mắn sống sót phải đối mặt với thương tật và đang từng ngày cố gắng đứng dậy từ nỗi đau, mất mát của ngày hôm qua.
Tai nạn giao thông ập đến đột ngột cướp đi những mạng người oan uổng. Sau tai nạn, người không may ra đi mãi mãi, người may mắn sống sót phải đối mặt với thương tật và đang từng ngày cố gắng đứng dậy từ nỗi đau, mất mát của ngày hôm qua.
Mẹ mất, cháu Hà Ngọc Trúc Lan (ấp 3, xã Vĩnh Tân, huyện Vĩnh Cửu) được bà nội hướng dẫn học bài. |
Tưởng niệm những nạn nhân tai nạn giao thông, chúng tôi muốn nhắc đến 2 câu chuyện, 2 hoàn cảnh khác nhau, nhưng cùng điểm chung mất mát quá lớn vì tai nạn giao thông.
* Lá xanh rụng rồi
Gần 9 tháng trôi qua, câu chuyện xe tải ben tông 4 xe máy đậu trước cổng Trường tiểu học Sông Mây (ấp 3, xã Vĩnh Tân, huyện Vĩnh Cửu) vào ngày 28-2 không chỉ khiến người trong cuộc đau lòng, mà những ai chứng kiến vụ tai nạn ngày hôm ấy vẫn bàng hoàng, xót xa. Vụ tai nạn khiến bà Trần Thị Son (61 tuổi, ngụ ấp 3, xã Vĩnh Tân) cùng lúc mất cháu nội mới 9 tuổi và người con dâu 36 tuổi (đang mang thai tháng thứ 7).
Bà Trần Thị Son cho hay: “Mỗi ngày trôi qua có biết bao người mãi không thể trở về nhà vì tai nạn giao thông. Sự bất cẩn, thiếu trách nhiệm, một phút sai lầm của người cầm lái đã chôn vùi cả tương lai của người khác, để lại những nỗi nhức nhối cho toàn xã hội. Sau vụ tai nạn, phía gia đình tài xế xe tải ben gây tai nạn khiến cháu nội và con dâu của tôi tử vong đã đến nhà thăm hỏi, bồi thường về mặt vật chất. Tuy nhiên, không số tiền nào có thể bù đắp được sự mất mát, tổn thất về tinh thần”. |
Nhiều người hàng xóm của bà Son bảo đây là sự việc đau lòng nhất trong xóm từ trước đến nay, bởi chỉ trong tích tắc tai nạn đã cướp đi 3 mạng người. Sau vụ tai nạn, gia đình bà Son đối diện với hoàn cảnh rất khó khăn. Con trai bà, anh Hà Hoài Nam, vùi đầu trong công việc để quên đi nỗi đau mất vợ con. Ngôi nhà nhỏ vắng lạnh, lúc nào cũng cửa đóng then cài khiến không khí thêm buồn.
Mấy tháng nay dù bận rộn chăm sóc cháu ngoại sắp tròn 2 tháng tuổi khi gia đình người con gái dọn về sống chung, nhưng bà Son vẫn chưa thể khuây khỏa nỗi đau mất con dâu cùng cháu nội. Trước ngày xảy ra tai nạn, bà còn căn dặn con dâu nhớ chuẩn bị đồ đạc vì ngày sinh nở sắp đến. Thế nhưng dự tính ấy không bao giờ thành sau buổi chiều định mệnh.
“Lúc còn sống, cháu gái 9 tuổi suốt ngày thỏ thẻ bên tai tôi rằng: “Cháu yêu bà lắm. Nếu mẹ sinh em gái, nhất định phải lấy tên con làm tên đệm cho em”. Những lời đó cháu đã ghi âm lại trong điện thoại di động của cha, mỗi lần nghe lại tim tôi thấy nhói đau. Lá vàng còn đó mà sao lá xanh đã rụng rồi…” - bà Son nói trong nghẹn ngào.
Sau biến cố, con gái đầu của anh Nam là Hà Ngọc Trúc Lan (13 tuổi) phải chịu cảnh mồ côi mẹ. Không còn người thường xuyên lắng nghe những lời thủ thỉ của tuổi mới lớn, tính tình cháu Lan trầm hẳn lại. Có những hôm nhớ mẹ và em, Lan lén ra chỗ vắng ngồi ôm mặt khóc. Đến nơi đông người, thấy dáng ai quen như dáng mẹ ngày trước là cháu đưa mắt tìm kiếm dáo dác.
Thương cháu nội, bà Son thường kề cận với cháu, tìm cách san sẻ tình yêu thương. Bà đóng thay vai người mẹ để cháu Lan bớt cô đơn, buồn tủi, nhưng có lẽ sự ra đi đột ngột và mất mát quá lớn không thể nào lấp đầy hết khoảng trống trong tâm hồn của cô bé đang tuổi lớn.
“Tôi hiểu dù mình cố gắng bao nhiêu cũng không đủ bù đắp tình yêu thương của người mẹ dành cho con. Vật chất khó khăn còn có thể gắng gượng chịu đựng, nhưng thiếu vắng về tinh thần thì tôi biết làm sao cho trọn. Thương cháu, thương con, tôi phải nén nỗi đau vào trong lòng vì sợ cháu nhớ mẹ lại buồn” - bà Son cho hay.
* Gượng dậy sau tai nạn
10 giờ 15 ngày 1-2 (mùng 5 Tết) có lẽ là thời điểm chẳng bao giờ quên đối với gia đình ông Phạm Hồng Dũng (39 tuổi, ngụ KP.3, phường Bửu Hòa, TP.Biên Hòa). Chiếc xe khách 16 chỗ chở 9 người đi biển Vũng Tàu chơi tết vừa ra khỏi nhà vài trăm mét đã phải dừng lại mãi mãi sau cú va chạm với đoàn tàu chạy hướng Bắc - Nam. Trên xe có 9 người (gồm cả tài xế) thì hết 8 người bị nạn, trong đó 2 người tử vong tại chỗ. Trong số nạn nhân ấy, có con trai và anh ruột của ông Dũng.
Ông Phạm Hồng Dũng (bìa trái) chia sẻ câu chuyện đau lòng của gia đình với mọi người. |
Chuyến đi chơi mà 2 gia đình tổ chức đã không bao giờ thành hiện thực. Chính ông Dũng cũng không ngờ tai họa có thể đến nhanh và đột ngột như vậy. Bản thân ông Dũng, vợ và con trai 20 tháng tuổi của ông cũng trải qua cuộc chiến giành giật sự sống trên bàn mổ bệnh viện.
Gần 8 tháng nằm viện, trải qua những lần phẫu thuật, chịu đựng hàng trăm mũi kim tiêm, vết dao cứa vào da thịt đau buốt, nhưng với ông điều đó không thấm tháp vào đâu khi nghĩ về khoảnh khắc đau lòng hôm đó. Chỉ ít phút trước khi xảy ra tai nạn, cả nhà ông còn ngồi tâm sự, chia sẻ bao dự định, mong ước đầu xuân, nhưng tất cả đã vụt tan trong tích tắc.
Ông Dũng từ bệnh viện mới trở về nhà cách đây 2 tháng, việc đi lại còn vô cùng khó khăn, chủ yếu phụ thuộc vào sự giúp đỡ của vợ và người thân. Từ một người nhanh nhẹn, hoạt bát, cuộc sống của ông giờ thu hẹp lại trên chiếc xe lăn khiến ông thấy bực bội.
Quá trình chạy chữa tốn kém khiến kinh tế gia đình ông lâm cảnh túng thiếu. Đầu tháng 9-2017, bà Lê Thị Hồng Thắm (vợ ông Dũng) bắt đầu đi làm lại, kiếm thu nhập từ đồng lương công nhân ít ỏi để lo toan cho cuộc sống của cả gia đình.
“Mỗi lần đến công ty làm việc, chạy xe qua đoạn đường sắt gần nhà tôi lại nín thở, quay mặt đi, mong cho mau vượt qua. Chỗ ấy, cả gia đình tôi gặp nạn, con trai của tôi đã nằm lại. Dù bây giờ địa phương đã dựng rào chắn, báo hiệu khi có tàu đến, nhưng trong tâm trí tôi vẫn ám ảnh tiếng còi tàu, tiếng la hét của mọi người trên xe lúc gặp nạn” - bà Thắm mắt đỏ hoe nói.
Tai nạn giao thông ập đến rất nhanh, nhưng nỗi đau sẽ còn mãi đó. Có lẽ gia đình ông Dũng chỉ là một trong rất nhiều gia đình đang sống trong thảm cảnh sau những vụ tai nạn chớp nhoáng và oan uổng. Gia đình nhỏ này đang lay lắt giữa cuộc sống vô vàn khó khăn, nhưng vẫn hy vọng từng ngày, vẫn cố gắng gượng dậy sau tai nạn.
Thanh Hải