Một câu chuyện khác thường về chiến dịch tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden mới đây đã lần đầu tiên được tiết lộ bởi một trong các thành viên nhóm biệt kích SEAL của hải quân Mỹ tham gia chiến dịch tuyệt mật này.
Một câu chuyện khác thường về chiến dịch tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden mới đây đã lần đầu tiên được tiết lộ bởi một trong các thành viên nhóm biệt kích SEAL của hải quân Mỹ tham gia chiến dịch tuyệt mật này.
Bin Laden đã bị bắn vào đầu bởi một biệt kích hướng đạo khi trùm al Qaeda vừa ngó ra khỏi cánh cửa phòng ngủ trong tình trạng không phòng vệ. Sau đó, khi xông vào căn phòng, nhóm biệt kích đã bồi thêm vài loạt đạn vào xác kẻ chủ mưu loạt vụ khủng bố 11/9/2001 trong lúc hai người vợ của ông ta đang than khóc… Những khoảnh khắc khủng khiếp cuối đời Osama bin Laden đã được hé lộ trong cuốn sách vừa ra mắt hôm 4/9 của cựu đặc nhiệm SEAL của hải quân Mỹ, Matt Bissonnette, 36 tuổi, người đã tham gia chiến dịch và trực tiếp đảm bảo rằng Bin Laden đã chết.
|
Matt Bissonnette – cựu biệt kích SEAL trước khi giải ngũ năm 2011, ký tên Mark Owen trong cuốn “No Easy Day”. |
30 phút trong biệt thự ở Abbottabad
Trong cuốn sách có tựa đề “No Easy Day: The firsthand account of the mission of killing Osama bin Laden” (Ngày không dễ dàng: Mô tả trực tiếp về sứ mạng tiêu diệt Osama bin Laden), Matt Bissonnette sử dụng bút danh Mark Owen để kể câu chuyện với những tiết lộ ngược với nhiều thông tin mà giới chức Mỹ đã công bố trước đó về sứ mạng tiêu diệt trùm khủng bố bị truy nã gắt gao nhất thế giới.
Chiến dịch mang bí danh “Geronimo” bắt đầu gần nửa đêm 1/5/2011, một đêm trời đầy mây, khi 24 biệt kích SEAL rời căn cứ không quân ở Jalalabad, Ápganixtan, lên đường tới khu biệt thự ở Abbottabad (Pakixtan), nơi đã được xác nhận là địa điểm trú ẩn của Osama bin Laden và gia đình. Nhóm biệt kích được chia thành những nhóm nhỏ 3 người, di chuyển trên hai chiếc trực thăng Black Hawk.
Tổng thống Mỹ Barack Obama (thứ hai từ trái sang) và các phụ tá căng thẳng chờ đợi tin chiến dịch tại Phòng Tình huống. |
Sứ mạng đã sớm gặp trục trặc khi kế hoạch “thả dây thừng nhanh” đã phải chuyển đổi do một trong hai chiếc Black Hawk, có Owen đi trên, rơi xuống sân bên trong khu nhà. Chiếc còn lại, ban đầu lên kế hoạch thả biệt kích xuống mái nhà, nhưng đã phải thả họ xuống bên ngoài khu biệt thự sau tai nạn. Các biệt kích tinh nhuệ của hải quân Mỹ có 30 phút để hoàn tất sứ mạng, do chiến dịch lệ thuộc vào lượng nhiên liệu mà máy bay mang theo.
Nhóm của Owen hướng tới khu nhà khách của biệt thự, nơi ở của gia đình người đưa tin Ahmed al-Kuwaiti. Khu nhà chìm trong bóng tối và được lắp một loạt cánh cửa hai lớp kim loại. Khi một trong các đồng đội của Owen hướng tới cầu thang, những loạt đạn AK-47 từ bên trong nã ra, phá tung những ô cửa kính phía trên cửa ra vào, tưới Owen trong những mảnh kính vỡ. Will, một thành viên trong nhóm của Owen, hét lên “al-Kuwaiti” còn Owen thì bắn trả.
Cánh cửa bắt đầu mở, trong ánh sáng xanh của những ống ngắm hồng ngoại, nhóm SEAL do Owen dẫn đầu có thể nhìn rõ hình thù một phụ nữ đang ôm thứ gì đó trong tay. Ý nghĩ đầu tiên, đó là một quả bom. Tia laser từ các khẩu súng nhằm thẳng đầu người phụ nữ, chị ta có thể đã chết chỉ trong 1 giây. Nhưng cái chị ta ôm trong tay hóa ra là một đứa bé. Đó là Mariam, vợ của Al-Kuwaiti, xuất hiện cùng đứa trẻ sơ sinh và 3 đứa khác đằng sau. Owen vẫn chĩa súng vào người phụ nữ trong khi chị ta bảo họ rằng al-Kuwaiti đã chết.
Owen liếc nhìn thấy đôi chân nằm ở cửa vào một phòng ngủ, anh bước tới bắn vào xác Ahmed al-Kuwaiti thêm vài phát. Sau khi lục soát khu nhà khách kỹ càng, nhóm SEAL nhanh chóng xuống khu vực chính, nơi ở của gia đình Bin Laden. Khu này nằm tách biệt trong ngôi nhà hai hộ, gia đình trùm khủng bố sống trên tầng hai và tầng ba, có cửa ra vào riêng.
Một nhóm SEAL dẫn đầu bởi một biệt kích tên là Tom có nhiệm vụ xem xét tầng một. Ngôi nhà vẫn chìm trong bóng tối, nhưng những họng súng gắn kính hồng ngoại nhìn đêm của các biệt kích vẫn cho thấy một hành lang dài với hai cánh cửa mở hờ mỗi bên.
Biệt kích hướng đạo chĩa súng vào đầu một người đàn ông trong căn phòng đầu tiên bên trái, nhả đạn và người đàn ông lập tức biến mất trong căn phòng tối om. Khi nhóm biệt kích vào tới cửa phòng, thì người đàn ông sau đó được nhận diện là Abrar al-Kuwaiti, em của Ahmed al-Kuwaiti, còn đang thoi thóp trên sàn. Nhóm này tiếp tục xả súng vào Abrar và bắn chết luôn người vợ Bushra đang xô ra bảo vệ chồng.
Sau khi một biệt kích cho nổ tung cửa sắt ngăn lên tầng hai, nhóm SEAL bắt đầu di chuyển theo chiếc cầu thang xoắn trôn ốc, được ngắt quãng bởi những chiếu nghỉ chân. Khi lên cầu thang, Owen nhìn thấy một xác chết nằm ngửa ở chiếu nghỉ giữa tầng hai và ba. Đó là Khalid, con trai Bin Laden, sống ở tầng hai, đã bị một biệt kích SEAL bắn chết.
Lúc này, nhóm SEAL xếp hàng đằng sau Owen trên cầu thang, và hành lang tầng hai đã chật lính biệt kích đang lục soát, vì vậy anh ta tiếp tục bước qua xác Khalid cùng khẩu AK-47 chưa nhả đạn, để lên tầng ba. “Chúng tôi đã chuẩn bị tư tưởng cho một cuộc đọ súng nữa”, Owen viết. Cả nhóm chầm chậm đi lên cầu thang, căng tai nghe tiếng bước chân hoặc âm thanh nào đó. Nhưng khi chỉ còn không đầy 5 bước chân là hết cầu thang, Owen nghe thấy tiếng súng giảm thanh. Bop. Bop. “Từ vị trí của mình, tôi không thể nói loạt đạn có trúng mục tiêu hay không”. Âm thanh đó là loạt đạn mà biệt kích hướng đạo đã nã vào đầu một người đàn ông thò ra ngoài cửa phía bên phải hành lang, cách anh ta khoảng 3 mét.
Hai bộ mẫu ADN
Nhóm của Owen thận trọng tiếp cận căn phòng. Tại đây, họ thấy hai phụ nữ đang khóc lóc điên cuồng bên một xác đàn ông nằm vật ở chân giường. Người phụ nữ trẻ hơn lao tới người lính đi đầu, nhưng bị anh này tóm lấy và gạt cả hai vào góc phòng.
Người đàn ông đã chết mặc chiếc áo phông không tay màu trắng, một chiếc quần màu nâu vàng và áo chùng. Ông ta bị bắn ở bên phải đầu, “máu và não phòi ra ở một bên sọ. Trong cơn đau dữ dội khi chết, ông ta hẳn đã bị chấn động và co giật”. Owen và một đồng đội nã thêm vài loạt đạn vào ngực, cái xác giật nẩy trên sàn nhà rồi bất động hoàn toàn.
Owen và các bạn kiểm tra xác chết. “Gương mặt của người đàn ông phủ đầy máu và đã bị biến dạng do ít nhất một vết bắn. Một lỗ thủng trên trán đã xuyên vào nửa phải của hộp sọ. Ngực ông ta bị xé toang do loạt đạn bồi thêm. Xác chết nằm trên vũng máu, và khi tôi cúi xuống để quan sát kỹ hơn, Tom cũng cúi theo và nói: “Tôi nghĩ anh chàng của chúng ta đây rồi”.
Tom không muốn báo cáo qua sóng radio rằng Bin Laden đã chết vì anh ta biết, cuộc gọi sẽ được tiếp âm tới Oasinhtơn, nơi Tổng thống đang chờ. Nhóm SEAL muốn khẳng định chắc chắn trước.
Người đàn ông có chiều cao phù hợp với nhận dạng, và trông giống những bức ảnh mà nhóm SEAL đã được nhìn quen. Họ kéo một cái chăn trên giường, chùi máu trên mặt và thấy rõ là gương mặt trông quen hơn, nhưng cũng trẻ hơn dự đoán. Đáng ngạc nhiên là bộ râu của ông ta đã được nhuộm.
Owen chụp ảnh cả xác Bin Laden, rồi chụp riêng phần đầu. “Kéo đám râu sang bên phải rồi bên trái, tôi chụp thêm vài bức ảnh hồ sơ”. Anh ta bảo đồng đội kéo mắt Bin Laden mở lên. “Anh ấy kéo ngược mí mắt, để lộ đôi mắt màu nâu không còn sự sống. Tôi zoom máy ảnh vào và chụp một bức cận cảnh”.
Trong khi đó các biệt kích khác thu thập máy tính, băng video, sổ tay và một nhóm khác chuẩn bị cho nổ tung chiếc Black Hawk gặp nạn. Chiếc Black Hawk còn lại và một chiếc trực thăng vận tải Chinook CH-47, chở thêm “lực lượng phản ứng nhanh” tới hỗ trợ, đang bay vòng vòng quanh khu nhà bằng số nhiên liệu quý giá. Thời gian đang gây áp lực.
Owen bảo một đồng đội lấy mẫu ADN bằng cách nhúng một miếng gạc vào máu của Bin Laden và một miếng gạc khác đưa vào miệng. Owen cũng cố gắng đâm một ống tiêm do CIA cung cấp để lấy mẫu tủy xương từ đùi người chết nhưng sau vài lần thử không được, anh đành phải bỏ qua công đoạn này. Hai bộ mẫu ADN và hai bộ ảnh là đủ, vì nếu chẳng may một trong hai chiếc trực thăng bị bắn rơi trên đường trở lại Jalalabad, một bộ bằng chứng vẫn có thể thoát.
Sau khi lấy lời xác nhận từ một người vợ của Bin Laden và một bé gái ngồi ngoài ban công để khẳng định người chết chính là Osama bin Laden, nhóm SEAL mới gọi cho Đô đốc McRaven ở Jalalabad, người có nhiệm vụ cập nhật thông tin cho Tổng thống. Hai lính SEAL tóm chân, kéo xác Bin Laden xuống cầu thang, còn Owen tiếp tục lục soát phòng tắm nhỏ và phát hiện một hộp thuốc nhuộm tóc hiệu “Just For Men”, chắc Bin Laden dùng để nhuộm râu.
Owen cũng tìm thấy một khẩu súng trường và một khẩu súng lục, nhưng cả hai đều chưa nạp đạn. “Ông ta thậm chí còn không chuẩn bị để phòng vệ. Trùm khủng bố không có ý định chiến đấu, dù trong hàng thập kỷ, ông ta đã yêu cầu những người đi theo mình mặc áo bom liều chết và lái máy bay lao vào các tòa nhà”.
Lúc này, nhóm biệt kích đã ở trong khu nhà được 30 phút và đành phải để lại một số khu vực chưa được lục soát vì hết thời gian. Xác Bin Laden được đặt vào trong một túi đựng xác trong khi các phụ nữ và trẻ em trong nhà dồn về phía nhà khách để tránh áp lực khi các biệt kích cho nổ tung chiếc trực thăng gặp nạn.
Nhóm của Owen mang cái xác đi tới chiếc Black Hawk còn lại, một chiếc trực thăng nhỏ hơn và ít nguy cơ bị bắn hạ so với chiếc CH-47 đồ sộ. Trên chiếc “Diều hâu đen” này, một lính biệt kích ngồi lên túi xác, đặt dưới chân Owen ở giữa khoang lái. Trong chuyến bay trở lại Ápganixtan, họ tranh thủ lục soát cái xác một lần nữa nhưng không phát hiện thêm gì.
Trở lại Jalalabad, nhóm SEAL đưa cái xác lên thùng xe tải để chuyển tới Bagram. Tại đây, Đô đốc McRaven yêu cầu được xem xác. Owen kéo cái túi từ chiếc xe. “Nó rơi xuống sàn xi măng như một con cá chết. Tôi quỳ xuống, mở túi. Hầu như toàn bộ màu sắc đã biến khỏi khuôn mặt ông ta, làn da xám ngắt. Các xác vẫn mềm, nhưng máu thì đông cứng ở đáy túi”. - “Chàng trai của ông đây”, chàng lính biệt kích nói.
Owen túm râu Bin Laden, kéo đầu lật bên này, rồi bên kia để Đô đốc có thể thấy rõ nhân dạng. Một đám đông kéo đến trong lúc ông McRaven quỳ xuống để nhìn cho rõ. Viên đại tá chỉ một lính SEAL và hỏi anh ta cao bao nhiêu. - “Six-four” (6 feet 4 inch, tức 1m93), người lính trả lời, cùng chiều cao với Bin Laden. Owen cho rằng, kiểu “đo” như vậy chỉ là cho vui, nhưng cũng phản ánh thực tế là, do bộ râu đậm màu hơn, Bin Laden trông không giống như chờ đợi. Nhưng không nghi ngờ gì nữa, các biệt kích Mỹ đã có được mục tiêu của mình.
“Những ngày không dễ dàng”?
Theo công bố chính thức của giới chức Mỹ: Đội biệt kích SEAL đã mất gần 15 phút để tìm và tiêu diệt Osama bin Laden tại dinh thự ở Abbottabad; 79 lính biệt kích nhảy dù từ trực thăng đã tham gia chiến dịch diễn ra lúc rạng sáng ngày 2/5/2011; Chiếc máy bay trực thăng đầu tiên đã rơi xuống sân của ngôi nhà; Nhóm biệt kích xông vào nhà sau khi phá cửa bằng thuốc nổ; Họ đã bắn chết ba người đàn ông và một phụ nữ trong khi leo lên các tầng nhà. Khi lên những bậc thang gần đến tầng ba, ba lính SEAL đã nhìn thấy Bin Laden đang đứng trong căn phòng ở cuối hành lang; Hai người phụ nữ ở trong phòng chạy ra trước trùm Al Qaeda để bảo vệ cho ông ta; Một trong các biệt kích xô họ ra, trong khi một người khác đứng sau anh ta nã đạn vào Bin Laden; Trùm khủng bố bị bắn một phát vào ngực và một phát vào đầu. Ngay sau đó, tại phòng Tình huống của Nhà Trắng vang lên từ “Geronimo”, mật hiệu khẳng định mục tiêu đã chết. Các lính SEAL chụp ảnh xác chết để nhận dạng; Trên đường ra khỏi dinh thự, các biệt kích đã cho nổ tung chiếc trực thăng gặp nạn trước khi bay trở về căn cứ không quân Bagram tại Afghanistan. Xác Bin Laden sau đó được đưa tới tàu USS Carl Vinson để thủy táng trên Biển Arập. |
Một số chuyên gia cho rằng, Bissonnette có thể sẽ đối mặt với hai rắc rối trong việc xuất bản cuốn sách nói trên. Một là vụ kiện dân sự vì không đưa bản thảo cho quân đội duyệt trước khi xuất bản và thứ hai là vụ truy tố hình sự vì tiết lộ những thông tin mật. Hôm 31/8, thư ký báo chí Lầu Năm góc, George Little đã cảnh báo, Bộ Quốc phòng Mỹ có thể xúc tiến một vụ kiện pháp lý chống lại Bissonnette vì đã “vi phạm cam kết mà anh ta đã ký với chính phủ” về không tiết lộ thông tin mật và phải đệ trình cuốn sách lên Lầu Năm góc để xem xét trước khi công bố.
Luật sư của Bissonnette là Robert D. Luskin đã gửi thư phúc đáp Lầu Năm góc rằng, tác giả Mark Owen đã “nhờ tư vấn pháp lý về trách nhiệm của mình trước khi ký hợp đồng xuất bản sách, và cũng đã thận trọng xem xét toàn bộ tác phẩm để đảm bảo không tiết lộ bất cứ thông tin nào vi phạm cam kết hoặc đặt các đồng đội cũ vào nguy hiểm”.
Trong khi đó, các nhà làm phim Hollywood đã nhanh chóng tiếp cận với tác giả của “No Easy Day”. Đạo diễn Steven Spielberg và đồng chủ tịch HBO, Richard Plepler đã gặp gỡ cựu biệt kích Matt Bissonnette để thảo luận việc chuyển thể cuốn tự truyện của anh thành phim. Nếu ý định này được hiện thực hóa, đây sẽ là bộ phim thứ ba làm về chiến dịch tiêu diệt chủ mưu loạt vụ khủng bố 11/9. Bộ phim đang được chờ đợi “Zero Dark Thirty” của đạo diễn Kathryn Bigelow sẽ công chiếu vào 19/12. Trong khi đó, hãng Weinstein cũng cho biết có thể ra mắt một bộ phim về đề tài này có tên “Code Name Geronimo” trước cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm nay.
Theo BáoTinTuc