Không phải 2 “nữ hoàng” Vũ Thị Hương, Trương Thanh Hằng; cũng không HCĐ châu Á Dương Thị Việt Anh (nhảy cao nữ); người mang về chiếc vé đầu tiên tham dự Olympic London 2012 cho điền kinh VN lại là cô gái quê Đà Nẵng: Nguyễn Thị Thanh Phúc.
Nguyễn Thanh Phúc đã đi vào lịch sử điền kinh nước nhà khi là người đầu tiên giành vé Olympic bằng cửa chính thức. Ảnh: T.L |
Không phải 2 “nữ hoàng” Vũ Thị Hương, Trương Thanh Hằng; cũng không HCĐ châu Á Dương Thị Việt Anh (nhảy cao nữ); người mang về chiếc vé đầu tiên tham dự Olympic London 2012 cho điền kinh VN lại là cô gái quê Đà Nẵng: Nguyễn Thị Thanh Phúc. Tại giải vô địch đi bộ châu Á 2012 diễn ra ở Nhật với thành tích 1 giờ 35 phút cho cự ly 20km, Thanh Phúc đã xuất sắc phá kỷ lục quốc gia của chính mình, đoạt huy chương đồng (HCĐ), đồng thời vượt xa chuẩn B dự Olympic 2012 (là 1 giờ 38 phút). Đây là thành tích vô cùng ấn tượng, bởi giải đấu này chỉ mới là lần thứ hai cô gái 21 tuổi “đem chuông đi đánh xứ người”. Trước đó, lần đầu tiên bước ra đấu trường quốc tế tại SEA Game 2011 ở Indonesia, Thanh Phúc đã gây bất ngờ lớn khi đoạt HCV với thành tích 1 giờ 43 phút 22 giây, tức chỉ sau vài tháng cô đã cải thiện thành tích đến hơn 5 phút.
Trưởng thành từ đồng quê, gốc rạ trong một gia đình thuần nông ở huyện Hòa Vang, Quảng Nam. Nhà có đến 7 anh chị em, phải phụ giúp gia đình mưu sinh từ sớm nên Thanh Phúc nhỏ con hơn hẳn so với các bạn trang lứa. Đến tuổi trưởng thành, cố lắm cũng chẳng bao giờ vượt qua được 45kg, nhưng bù lại cô có sự dẻo dai và sức bền cực tốt, tố chất cực kỳ quan trọng đối với môn đi bộ. Năm 2004, tại Hội khỏe Phù Đổng cấp thành phố, Phúc đoạt ngay HCĐ marathon, chỉ thua 2 VĐV thuộc lớp năng khiếu. Ấn tượng với cô học sinh nhỏ nhắn nhưng có quyết tâm cao và tố chất tiềm năng, Phúc được các HLV điền kinh Đà Nẵng tuyển vào đào tạo ở cự ly dài và sau đó chuyển sang môn đi bộ. Muốn thử sức ở bộ môn mới và tự tin vì vốn đã quen với việc lội bộ hằng ngày đến vài km trên những triền cát miền Trung nắng bỏng chân để đến trường, Phúc gật ngay. Tuy nhiên vào cuộc rồi mới biết, “đi bộ” thoạt nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng kỳ thực lại rất khó. VĐV môn này phải có sức chịu đựng thật dẻo dai, bất kể nắng mưa mới theo được môn “thiên lý độc hành” này. Khắc nghiệt hơn trong lúc thi còn hoàn toàn không được uống nước. Đó là chưa kể, chỉ một sai sót kỹ thuật cũng có thể bị loại, công sức “dã tràng xe cát”.
Sau chiếc HCV SEA Games, Phúc lại bước vào chiến dịch chuẩn bị chinh phục tấm vé đến Olympic London 2012. Và những tháng ngày khổ luyện đã được đền đáp, cô gái nhỏ bé của vùng quê nghèo, gian khó miền Trung VN sẽ vinh dự sánh vai các VĐV hàng đầu thế giới, sải những bước chân trên đường phố London của xứ sở sương mù.
Hoàng Huy