Hy vọng rất nhiều khi đội bóng Đồng Nai chỉ còn cách một trận đấu sẽ trở lại với bản đồ bóng đá chuyên nghiệp. Nhưng sự nuối tiếc và thất vọng của cú hụt chân cũng không quá lớn khi tỷ số 0-3 và thế trận là thất bại quá rõ rệt và toàn diện.
Hy vọng rất nhiều khi đội bóng Đồng Nai chỉ còn cách một trận đấu sẽ trở lại với bản đồ bóng đá chuyên nghiệp. Nhưng sự nuối tiếc và thất vọng của cú hụt chân cũng không quá lớn khi tỷ số 0-3 và thế trận là thất bại quá rõ rệt và toàn diện.
Đội Đồng Nai (áo đen) thất bại trước đội Hòa Bình trong trận đấu tranh vé thăng hạng Nhất. Ảnh: Huy Anh |
Đội Đồng Nai đã dẫn đầu gần như tuyệt đối ở vòng loại khu vực phía Nam trước những đối thủ quen thuộc, nhưng Hòa Bình FC, đại diện phía Bắc ở trận play-off quyết định chiếc vé thăng hạng Nhất hoàn toàn khác. Tập hợp dàn cầu thủ, HLV từng có kinh nghiệm thi đấu ở Giải hạng Nhất trong màu áo CLB Tây Ninh, Đồng Nai FC vẫn không sánh được với đội bóng Tây Bắc mới 2 năm thành lập nhưng được đầu tư lớn với dàn cầu thủ trẻ tuyển chọn từ các trung tâm đào tạo trong cả nước. Bản thân HLV Hoàng Hải Dương dù có tấm bằng cử nhân, từng được ví “cầu thủ chữ nghĩa” cũng không thể so được với kinh nghiệm thực chiến, bày binh bố trận của cựu danh thủ Lê Quốc Vượng.
Thực tế trên sân 19-8 (Nha Trang, Khánh Hòa) đã thể hiện rõ sự chênh lệch, khác biệt ấy. Không chỉ yếu tố thể lực, kỹ thuật mà đối thủ còn có sự tinh quái, chơi biến hóa, đa dạng hơn hẳn. Hòa Bình FC chủ động ép sân ngay từ khi nhập cuộc và phút thứ 10 đã có bàn mở tỷ số. Đó là bàn thắng có ý đồ rõ rệt khi tiền đạo Nguyễn Văn Tùng (tác giả 5 bàn thắng) dạt phải để thu hút các cầu thủ Đồng Nai, mở vào trung lộ ngay giữa 2 trung vệ Anh Thi và Văn Kỳ đứng quá xa nhau, để đồng đội đưa bóng qua kẽ chân thủ môn Trung Kiên. Bàn thua thứ 2 là quả penalty từ pha phạm lỗi khá thô của tiền vệ đội trưởng giàu kinh nghiệm Lâm Văn Ngoan. Tỷ số phản ánh chính xác cục diện trên sân khi so với đối thủ, đoàn quân của HLV Hoàng Hải Dương không có bài vở, mảng miếng rõ rệt, thậm chí không quá 2 đường chuyền là mất bóng, bởi chuyền hỏng, chuyền sai địa chỉ quá nhiều.
Tuy nhiên, với cuộc lội ngược dòng quật khởi của đội Bình Thuận trong trận bán kết trước đó (bị Hải Nam Vĩnh Yên Vĩnh Phúc dẫn 2-0 chỉ sau 29 phút, lại chỉ còn 10 cầu thủ từ phút 35 nhưng đã xuất sắc vùng lên gỡ hòa 2-2 và thắng luôn 8-7 trong loạt sút luân lưu để đoạt vé lần đầu tiên lên hạng Nhất), người hâm mộ Đồng Nai vẫn nhen nhóm hy vọng một cuộc vực dậy trong hiệp 2. HLV Hải Dương thay liên tiếp 4 cầu thủ, chuyển sang sơ đồ 3 trung vệ để gia tăng thế công và từ phút 64, số 10 Thanh Lâm vào sân đá với 3 tiền đạo. Nhưng vấn đề là sự gắn kết, Đồng Nai không có pha phối hợp khả dĩ nào để phá vỡ thế bế tắc. Không tìm được bàn gỡ, phút 81, đội Đồng Nai còn uống cạn chén đắng với bàn thua thứ 3 từ pha phản công của 2 cầu thủ Hòa Bình vào sân từ ghế dự bị.
Trong bối cảnh và tương quan ở Giải hạng Nhì không khó để làm lại mùa sau nếu vẫn giữ được quyết tâm đầu tư trở lại chuyên nghiệp, nhưng bài học từ cú hụt chân vừa qua và để đội bóng phát triển căn cơ, bền vững bên cạnh việc chiêu mộ nguồn lực phải nâng chất địa phương bằng những con người, cầu thủ quê hương Đồng Nai. Muốn vậy, chỉ có thể bắt đầu lại chỉn chu, bài bản từ công tác đào tạo trẻ, như 18 năm trước đã sản sinh ra lứa “cầu thủ vàng” vô địch Giải U.15 quốc gia (năm 2004) rồi U.19 (năm 2007), U.21 (năm 2010) và lên chơi V.League.
Hai đội bóng thăng hạng đều là lần đầu tiên lên chơi ở Giải hạng Nhất. Nếu Hòa Bình FC là đại diện Tây Bắc đầu tiên xuất hiện trên bản đồ bóng đá chuyên nghiệp Việt Nam thì đội Bình Thuận là giấc mơ ấp ủ suốt hơn 20 năm. |
Minh Chung