Phan Kế Bính (1875-1921) quê ở làng Thụy Khê (làng Bưởi), huyện Hoàn Long, nay thuộc quận Tây Hồ, Hà Nội, là một học giả uyên bác, một nhà báo, nhà văn nổi tiếng của Việt Nam trong giai đoạn cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, hiệu là Bưu Văn, thường ký bút hiệu Liên Hồ Tử dưới các bài thi ca.
Phan Kế Bính (1875-1921) quê ở làng Thụy Khê (làng Bưởi), huyện Hoàn Long, nay thuộc quận Tây Hồ, Hà Nội, là một học giả uyên bác, một nhà báo, nhà văn nổi tiếng của Việt Nam trong giai đoạn cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, hiệu là Bưu Văn, thường ký bút hiệu Liên Hồ Tử dưới các bài thi ca.
Phan Kế Bính đỗ cử nhân Hán học năm 1906 nhưng không ra làm quan mà tham gia làng báo ngay từ năm 1907. Ông viết báo cho nhiều tờ báo trong nước, trong vai trò là một trợ bút, chủ yếu là dịch thuật, biên khảo sách chữ Hán. Sau đó ông lần lượt cộng tác với các tờ báo: Đông Dương tạp chí, Lục tỉnh tân văn, Trung Bắc tân văn. Có thời gian ông làm trong ban biên tập Đông Dương tạp chí.
Từ khi thi đỗ không ra làm quan đến khi qua đời năm 1921, trong khoảng thời gian 15 năm ấy, ông để lại cho hậu thế một di sản văn hóa lớn, bao gồm nhiều loại từ các sách nghiên cứu, sách truyện ký đến bản dịch các bộ tiểu thuyết. Các tác phẩm của ông có thể kể đến, đó là: Việt Hán văn khảo (sách nghiên cứu văn học); Việt
Điểm đặc biệt là các nội dung ông viết đều có dẫn chứng lập luận rất chặt chẽ và có tính phản biện rất cao. Trong cuốn “Việt
Nhân 90 năm ngày mất của cụ, nhân loại đã bước vào thế kỷ XXI hơn một thập kỷ; đọc lại những luận giải của cụ về tôn giáo từ đầu thế kỷ XX nhưng nội dung tư tưởng vẫn còn mang tính thời sự nóng hổi.
Vũ Trung Kiên