Báo Đồng Nai điện tử
En

Thành phố sớm mai

09:10, 10/10/2019

Tôi đã sống và có những khoảnh khắc với sớm mai Hà Nội, Sài Gòn nhưng sao những sớm mai ở thành phố mình yên ả đến lạ.

Tôi đã sống và có những khoảnh khắc với sớm mai Hà Nội, Sài Gòn nhưng sao những sớm mai ở thành phố mình yên ả đến lạ.

Dù vẫn thức khuya với giáo án và những trang văn, tôi thường thức dậy sớm và chạy xe chầm chậm trên những con đường thành phố thênh thang, lấp lánh ánh điện. Vài ba khuôn mặt thoáng qua nhau, những gánh hàng rong, xe chở đầy hàng ra chợ bán. Lác đác vài người chưa phải già nhưng chẳng còn trẻ như tôi dậy sớm giày vớ xuống đường thư thả đi bộ. Lặng lẽ đâu đó những chiếc xe ôm chờ khách bên đường đang mong ngóng một ngày mưu sinh cơm đủ ăn và có sách vở cho con học hành, khôn lớn. Mấy cô cậu sinh viên ba lô sau lưng đón xe buýt lên giảng đường đại học nơi Sài Gòn đô hội “dùi mài kinh sử”. Một sớm mai rạo rực trong lòng.

Tôi thường dừng chân trên cầu Bửu Hòa rực rỡ sắc màu, nghe thành phố thở trong không khí trong lành, nghe gió sông Đồng Nai thổi lên mát rượi, ngắm cầu Ghềnh, cầu Mới, công viên bờ kè nhập nhòa ánh đèn màu chưa kịp tắt. Trong làn sương sớm lành lạnh, mỏng mảnh, bồng bềnh, chợt thấy thành phố sao thơ mộng quá!

Đứng trên cầu An Hảo đắm đuối nhìn những tòa cao ốc sáng lóa ánh đèn đang ngủ yên trong giấc nồng, ngắm những ống khói nhà máy lặng lẽ đứng giữa nhộn nhịp tiếng xưởng máy đang hối hả ca ba. Nghe đâu đó tiếng gà trống thi thoảng gáy vang bên kia cù lao Phố. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng bên sông. Tiếng còi tàu ra Bắc làm bâng khuâng nỗi nhớ nhà, nhớ quê của bao người xa xứ. Thành phố vẫn chìm trong màn đêm yên bình, dọc theo các con đường, những quán ăn sáng sáng đèn, hương cà phê ngất ngây thoang thoảng bay, mùi thơm của phở, hủ tiếu, bún bò, thịt nướng xộc vào mũi, lan xa, cồn cào ruột gan…

Có lúc ngang qua công viên bờ sông, chợ Biên Hòa, nghe tiếng bán mua đã tấp nập, rộn ràng, nhưng không xô bồ, mặc cả. Người bán, người mua chẳng rõ mặt nhau, nhưng tiếng nói cười thân quen chẳng lẫn vào đâu được. Những con cá đồng, tôm sông tươi roi rói. Những bó rau mới cắt ngoài ruộng vườn xanh mướt, tươi non. Và những trái chín cây thơm lừng mũi…

Bình minh bắt đầu. Những âm thanh mỗi lúc một nhiều hơn. Tiếng xe máy, ô tô và những bước chân vội vã trên đường, những vòng xe của bao tà áo dài nữ sinh bay trong nắng mai đến trường bắt đầu một ngày mới. Nhịp sống thành phố trở lại náo nhiệt, huyên náo, vội vàng. Tôi cũng vội vã trở về và cảm nhận những sớm mai thành phố sao mà đẹp và đáng yêu đến vậy!

Riết rồi tôi quen, muốn thức dậy khi thành phố còn trở giấc nồng say. Và lâu lâu đi đâu đó, xa Biên Hòa mới đôi ba ngày thôi đã thấy nhớ quay quắt, nhớ nôn nao những sớm mai thành phố...

Hồng Khởi

Tin xem nhiều